Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

''Tập đoàn Giang thị muốn hợp tác với chúng tôi? Đưa cho chúng tôi 80% cổ phần? Anh phải biết rằng bên này tôi còn chưa bắt tay vào làm, sau này lượng tiêu thụ như thế nào tôi cũng không dám chắc chắn, lỡ như Giang thị bị ảnh hưởng...''

 

Sở Hiểu Đồng thật sự bị nội dung hợp đồng dọa sợ.

 

Thuốc cao này có sức hấp dẫn lớn như vậy với Giang thị sao?

 

''Không sao, cho dù tổn thất cũng tự chúng tôi bổ sung, tuyệt đối không để cô Sở phải bồi thường dù chỉ một chút.''

 

Giang Trạch cười nói.

 

''Hơn nữa từ khi bắt đầu tôi sẽ điều một công ty trực tiếp gia công, người giám sát tôi cũng sẽ tự tìm, cô chỉ cần phụ trách cung cấp phương thuốc và thuận tiện kiểm tra sổ sách là được. Tất cả các việc khác đều do Giang thị phụ trách.''

 

''Nói cách khác, từ giờ trở đi, cô Sở chính là đại cổ đông thứ hai của công ty mỹ phẩm Giang thị, ở Dương Thành, địa vị của cô ngang bằng với tôi.''

 

Lời của Giang Trạch khiến người nhà họ Lý hoàn toàn ngây người.

 

Hợp tác?

 

Chủ động ôm lấy tất cả mọi việc, thiệt hại bọn họ bù, lợi nhuận nhà họ Sở nhận?

 

Sở Kinh cũng chấn kinh, không thể tin được mà nhìn Tần Tranh đang bình thản ngồi cạnh, bây giờ ông ta mới cảm nhận được nhà họ Sở nhặt được một bảo bối lớn như thế nào!

 

Trong lòng Sở Hiểu Đồng vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt vẫn cố gắng trấn định nhìn Tần Tranh: ''Anh cảm thấy thế nào?''

 

''Tôi cảm thấy có thể làm được, một mình em làm, chắc chắn không có công ty nào có thể phát triển mảng trang điểm nhanh chóng được. Giang thị vốn là một tập đoàn lớn, có đường dây tiêu thụ của bản thân, đối với em chỉ có chỗ tốt chứ không có chỗ xấu.''

 

Nghe Tần Tranh nói vậy, trong mắt Sở Hiểu Đồng sáng lên, lúc này cô mới gật đầu: ''Được!''

 

Cô cúi đầu ký tên, sau đó đưa tay ra với Giang Trạch: ''Tổng giám đốc Giang, hợp tác vui vẻ!''

 

Giang Trạch cười to: ''Hợp tác vui vẻ!''

 

Ánh mắt Sở Hiểu Đồng hơi dao động, cô nhớ ngày cô từ chức ở công ty mỹ phẩm, Tần Tranh từng nói anh sẽ khiến đồ mỹ phẩm của họ đi đến khắp cả nước!

 

Nhưng Sở Hiểu Đồng không ngờ rằng điểm khởi đầu của họ lại cao như vậy!

 

Chỉ riêng khởi đầu cũng đủ để cô giẫm công ty ngày trước xuống dưới chân!

 

''Hợp đồng này tôi phải gửi cho cậu Giang nên không ở lại thêm được.'' Giang Trạch đứng lên định rời đi.

 

Sở Kinh vội vàng nói: ''Cùng ăn cơm trưa chứ?''

 

Tần Tranh cười cười: ''Nếu như bận thì anh cứ đi đi, rảnh thì ở lại ăn bữa cơm cũng được.''

 

Giang Trạch cười khổ: ''Đúng là rất bận, tôi vừa đến đây chưa được một tháng, có quá nhiều việc cần xử lý. Lần sau, lần sau tôi mời mọi người đến khách sạn ăn một bữa, đến lúc đó sẽ tạ tội với mọi người!''

 

Tần Tranh vẫy tay: ''Đi đi, gặp lại sau.''

 

Giang Trạch rời đi, sảnh lớn nhà họ Sở lập tức chìm vào sự yên tĩnh.

 

Lâu sau đó Lý Sùng Dương mới lúng túng cười ha ha: ''Tần Tranh thật quá tiến bộ rồi, ha ha.''

 

''Đâu có đâu có.'' Sở Kinh vội vàng khiêm tốn: ''Chuyện của Tiểu Khiêm cũng coi như xong rồi, sau này có chuyện gì cháu cứ tìm em Tần, trong khả năng thì thằng bé chắc chắn sẽ giúp.''

 

Mặt Lý Khiêm còn khó coi hơn cả khóc, không ngừng gật đầu: ''Được, em trai Tần, sau này làm phiền anhLu.''

 

Tần Tranh cười: ''Không sao, đều là hàng xóm nha.''

 

Lý Dung ở bên cạnh không lên tiếng, lúc này mặt bà ta hơi đỏ, không phải giận cũng không phải khó chịu, cơ thể bà ta có chút khó chịu.

 

Lý Sùng Dương là người đầu tiên phát hiện, ông ta nhanh chóng cúi đầu: ''Sao vậy? Bệnh cũ tái phát sao?''

 

Lý Dung khó chịu che ngực: ''Lúc trước đã cảm thấy nặng ngực, có lẽ vừa rồi gió lạnh thổi nên bây giờ hơi khó chịu.''

 

Lý Sùng Dương nghe xong hiểu ngay, căn bệnh này của Lý Dung xuất hiện ngày trước khi tức giận, chỉ sợ hành động ban nãy của Tần Tranh khiến bệnh cũ của Lý Dung tái phát.

 

''Đúng lúc lần này qua đây tìm Đường thị nổi danh Trung y nhìn xem, không ngờ hôm nay lại phát bệnh, mau gọi xe cứu thương đi.'' Lý Sùng Dương đưa tay cầm điện thoại.

 

''Sao vậy?'' Sở Kinh nhanh chóng đưa nước cho Lý Dung: ''Uống nước từ từ thôi, nước nóng.''

 

''Bệnh cũ tái phát, bệnh phổi.'' Lý Sùng Dương khẩn trương.

 

Lý Khiêm cũng nhanh chóng đứng dậy vỗ ngực cho Lý Dung.

 

''Bệnh phổi? Ôi chao không phải là bị bệnh sao, gọi xe cấp cứu làm gì chứ, để Tần Tranh xem chút là được rồi.'' Sở Kinh nhanh chóng nói với Tần Tranh: ''Đến xem thử cho dì Lý đi con.''

 

Tần Tranh quay đầu nhìn sang, gật đầu định tiến lên.

 

Lý Khiêm lập tức đứng dậy ngăn trước mặt Lý Dung: ''Cút đi! Anh có tiền thì sao chứ, cũng chỉ là một bác sĩ phòng khám mà thôi! Loại bệnh này không phải là thứ anh có thể chữa được, tôi sẽ không để anh khám.''

''Bố, gọi cấp cứu đi.''

 

Nói rồi anh ta lạnh lùng nhìn Tần Tranh: ''Anh đừng hòng đụng vào mẹ tôi!''

Tần Tranh nhún vai, anh không phải là người thích cố chấp nịnh nọt người khác.

 

Không cho xem thì chịu thôi, dù sao bệnh của Lý Dung cũng không quá nghiêm trọng, xe cấp cứu đến thì cũng vậy thôi.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!