Trong lòng Sở Kinh cười lạnh, ăn bám?
Một cuộc gọi của Tần Tranh cũng đủ để khiến Lưu Chính gọi anh rồi!
Nhìn Sở Kinh không nói lời nào, Lý Sùng Dương cho rằng ông ta không biết nói gì, trong lòng cảm thấy sảng khoái, quay lại Lý Khiêm: ''Cái gì nhỉ, mang bình rượu con định tặng chú Sở ra đi.''
Lý Khiêm đứng dậy, từ trong hộp quà lấy ra một bình rượu đế: ''Chú Sở, đây là rượu cao lương ủ mười năm, mời chú uống thử.''
''Ôi, không tốt đâu! Khiến cháu tốn kém rồi.'' Sở Kinh vội vàng nhận lấy, ông ta thích đồ cổ và rượu, đây là điều mà mọi người quen đều biết.
Loại rượu cao lương này ngày càng ít hàng ủ thủ công.
''Không tốn kém! Là người khác tặng! Nghe nói một bình này cũng hơn một vạn rồi. Tiểu Khiêm được tập đoàn Giang thị lớn nhất Dương Thành chúng ta tuyển, nghe nói người ta muốn xếp cho nó vào làm quản lí nên có rất nhiều người đến tặng quà, nhờ Tiểu Khiêm để ý hơn!''
Lý Dung cười ha ha nói, giọng nói đều là sự tự hào.
Nhất là khi so sánh với phòng khám của Tần Tranh, con của bà ta được làm quản lý công ty đưa ra thị trường, cảm giác ưu việt tất nhiên là mạnh rồi!
''Ồ, Tiểu Khiêm thật giỏi, chú nghe nói tập đoàn Giang thị kia là tập đoàn lớn nhất ở tỉnh Thanh! Nếu lên làm quản lý thì sau này còn có cơ hội đến thành phố Giang làm đúng không?'' Sở Kinh bình tĩnh nói.
Trong lòng cười lạnh, một người quản lý của nhà mấy người tháng kiếm được bao tiền chứ?
Bây giờ Tần Tranh đã là ông chủ của châu báu Đàm Ký, một tháng kiếm được mấy ngàn vạn cũng không thành vấn đề.
Bình rượu ba ngàn vạn giờ ông ta uống cũng không thấy đau lòng!
Ánh mắt Sở Kinh hơi lóe lên, cười ha ha nói: ''Đúng rồi, lần này ông đến đây là có chuyện gì sao? Có cần tôi giúp không?''
''Ôi, không có chuyện gì cả, chỉ là chuyện con tôi còn chưa xác định được nên chúng tôi hẹn quản lý cấp cao của bên tập đoàn đi ăn uống tặng quà, muốn xác định rõ chuyện quản lý.''
Lý Sùng Dương nói: ''Chuyện này ông đúng là không giúp được gì, tôi biết ông tự mở công ty, nhưng ông cũng biết tập đoàn Giang thị đấy, có lẽ Tiểu Khiêm sẽ quen biết một số lãnh đạo cấp cao trong giới này.''
''Mọi người muốn tìm quản lý cao cấp của tập đoàn Giang thị sao, có lẽ tôi sẽ giúp được.'' Tần Tranh sửa soạn xong đi xuống tầng, đúng lúc nghe được chủ đề họ đang thảo luận.
Ba người nhà họ Lý lập tức nhìn về phía Tần Tranh.
''Ha ha!'' Lý Khiêm cười to, trong giọng nói đều là sự khinh bỉ: ''Anh? Ha ha, anh chỉ là một bác sĩ khám bệnh mà quen quản lý cao cấp của tập đoàn Giang thị đứng đầu tỉnh Thanh sao?''
''Anh mẹ nó đang đùa tôi đấy à?''
Vẻ mặt vợ chồng nhà họ Lý cũng là cười lạnh và khinh thường, ánh mắt nhìn Tần Tranh giống như nhìn một thằng hề vậy.
Khóe miệng Tần Tranh hơi cứng lại, quyết định không vặn lại.
Nếu người ta đã không cảm kích thì anh cũng không cần phải nói nhiều.
Sở Kinh cũng không biết Tần Tranh quen người nhà họ Giang, ông ta cũng không dám nói gì, chỉ nghĩ cách nhanh chóng phá vỡ không khí ngột ngạt này.
Nhưng đúng lúc này cửa lớn có người nào gõ, bên ngoài vang lên một giọng nói: ''Xin hỏi anh Tần Tranh có ở đây không? Tôi là Giang Trạch của tập đoàn Giang thị, tôi đến để bàn về việc hợp đồng đã hẹn với anh hôm qua.''
Người nhà họ Lý vừa rồi còn xem thường Tần Tranh lập tức sửng sốt.
Ai?
Giang Trạch tập đoàn Giang thị?
Đó không phải...
Đột nhiên Lý Khiêm mở to mắt, quay sang nhìn Lý Sùng Dương.
Lý Sùng Dương lập tức thấp giọng hỏi: ''Tiểu Khiêm, không phải tổng giám đốc tập đoàn Giang thị ở Dương Thành tên Giang Trạch sao?''
Lý Khiêm lập tức gật đầu: ''Đúng vậy!''
Trong lòng anh ta vô cùng chấn kinh, sao Tần Tranh lại biết Giang Trạch?
Lý Dung nhíu mày cười lạnh: "Có lẽ là trùng tên.''
Lúc này hai người mới thở phào nhẹ nhõm: ''Đúng vậy, tôi nói rồi mà, phế vật này sao có khả năng quen tổng giám đốc tập đoàn Giang thị được!''
Tần Tranh nghe thấy tiếng, đứng lên đi qua mở cửa.
Sau đó anh đưa Giang Trạch vào giới thiệu với Sở Kinh: ''Đây là Giang Trạch, tổng giám đốc tập đoàn Giang thị. Đây là bố vợ tôi, Sở Kinh.''
''Chào chú Sở, tôi biết công ty của chú, đáng tiếc tập đoàn Giang thị không phát triển về mảng dược, nếu không chắc chắn chúng tôi sẽ hợp tác với bên chú.''
Giang Trạch đi vào, để đồ trong tay xuống đất rồi bắt tay Sở Kinh đang ngồi trên sopha.
Lúc này người nhà họ Lý mới nhìn kỹ, nhưng chỉ nhìn một cái...
Lý Khiêm lập tức nín thở.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!