Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Tôi đến tìm cậu lấy thuốc mỡ.” Lưu Uyển bước tới trước, “Sao đều là cảnh sát thế này?”

 

“Chị đã hỏi vậy, đúng lúc tôi cũng muốn tìm chị nói.” Tần Tranh nhíu mày, “Thuốc mỡ tôi đưa cho chị, chị có bán cho người nào khác không?”

 

Lưu Uyển lắc đầu: “Không có.”

 

“Những người này nói rằng tôi bán thuốc cho họ, cho nên mặt họ bị dị ứng, yêu cầu tôi bồi thường. Nhưng mà từ sau khi bán cho chị, tôi không bán cho bất cứ ai, bây giờ tôi có thể xác định là có người đang vu oan cho tôi.”

 

Tần Tranh nói xong lời này, Lưu Uyển lập tức nổi giận.

 

“Ban ngày ban mặt ở Dương Thành lại xảy ra chuyện này? Vu oan cho một bác sĩ, yêu cầu bồi thường, khác nào ăn cướp!”

 

“Cảnh sát này, cũng vì lý do này mà đến bắt cậu?”

 

Tần Tranh gật đầu.

 

“Vị phu nhân này, làm phiền tránh ra một chút, việc này không liên quan đến cô, người trước mặt cô là một kẻ lừa đảo, chúng tôi phải bắt anh ta về quy án!” Viên cảnh sát đó bước tới trước một bước.

 

Rõ ràng không biết Lưu Uyển là ai.

 

Lưu Uyển cười nói: “Các người lập án rồi sao? Bắt về quy án ư! Tôi có thể chứng minh cậu ấy chưa bao giờ bán thuốc mỡ!”

 

Cô ta nói xong, nhìn về phía đám đông: “Làm người phải có lương tâm, bác sĩ Tần này có bán cho các người hay không, trong lòng các người hiểu rõ, người đang làm trời đang nhìn đấy!”

 

Những người phụ nữ bên ngoài liền bật cười.

 

“Cô là ai hả, mẹ nó cô quản như vậy làm cái gì, lại không phải đòi tiền cô!”

 

“Cũng không phải mặt cô bị nát!”

 

“Đúng vậy, cút đi, thứ gì đâu!”

 

Lưu Uyển không ngờ những người này lại có thái độ như vậy, sắc mặt lập tức sa sầm, bây giờ cô ta rốt cuộc cũng nhìn ra được, những người phụ nữ này chắc chắn là kẻ lừa gạt!

 

“Các người không nói rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một khi chuyện này được điều tra rõ ràng thì tất cả những người có mặt ở đây ngày hôm nay sẽ không gánh nổi đâu! Không một ai trong số các người có thể thoát khỏi lệnh triệu tập của tòa án!” Lưu Uyển là người học luật, vừa mở miệng đã lập tức hù dọa những người này.

 

Phụ nữ nhát gan, nghe thấy lời này lập tức trở nên sợ hãi.

 

Sẽ không đâu nhỉ?

 

Lăng Chân Vũ đã nói với bọn họ, họ là người tiêu dùng, cho dù thật sự điều tra ra được thì họ cũng không có tội!

 

Viên cảnh sát kia nhìn thấy Lưu Uyển nói như vậy, và dáng vẻ hoảng sợ của đám người đó cũng lập tức có hơi nóng ruột.

 

Lăng Chấn Vũ đã dặn dò, tuyệt đối không được có sai sót!

 

Ngay lập tức, anh ta bước tới định đích thân còng Tần Tranh lại!

 

Cả người Tần Tranh rét lạnh, anh lập tức xoay người, tung ra một cú đá!

 

Rầm!

 

“Đánh cảnh sát, đánh cảnh sát rồi!” Viên cảnh sát đó bỗng la lên!

 

Người bên cạnh anh ta bước về phía trước, rút súng ra “Pằng!”

 

Một phát súng chỉ thiên đinh tai nhức óc, giây phút sau khẩu súng lục ấn chặt vào thái dương của Tần Tranh!

 

“Côn đồ hành hung, bây giờ là tình huống đặc biệt, xin trực tiếp bắn chết!”

Nghe vậy, vẻ mặt Tần Tranh đột nhiên lạnh như băng, trong tình huống bị súng chĩa vào đầu anh bỗng nhiên xoay người!

 

Cánh tay của anh trong nháy mắt biến thành một vòng cung kì lạ, giây phút sau khẩu súng lại nằm trong tay anh!

 

Người nọ hoảng sợ, vội lùi lại phía sau, vào lúc anh ta nghĩ rằng Tần Tranh sẽ nổ súng thì nhìn thấy một đống bộ phận của súng được ném ra ào ào từ trong tay Tần Tranh!

 

Im lặng!

 

Tất cả mọi người đều sững sờ!

 

Tổng cộng bao nhiêu giây?

 

Ba giây, hay là hai giây?

 

Vậy mà trực tiếp tháo súng ra?

 

“Súng trang bị cho các người, là để các người bảo vệ sự an toàn của người dân, chứ không phải dùng để tùy tiện giết người mà không phân biệt trắng đen gì cả.” Tần Tranh đột nhiên chậm rãi nói, sau đó chỉ vào ngực của những người đó.

 

“Tất cả những việc các người đang làm bây giờ, có xứng đáng với biểu tượng trên ngực không?”

 

Những người đó đỏ mặt, nhưng nhiều hơn là tức giận!

Một tên khám bệnh thối tha, lại còn dạy dỗ bọn họ!

 

Lúc này Lưu Uyển đã cầm điện thoại lên, cô ta đang gọi điện thoại cho Lưu Chính: “Bảo Vương Chấp đến Càn Khôn Đường một chuyến, có người gây chuyện.”

 

Lưu Chính lập tức gọi điện thoại cho Vương Chấp, không đến hai phút, bên này còn đang giằng co thì Vương Chấp đã dẫn người chạy đến.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!