Trong lòng Tần Tranh không khỏi tự trách mình, anh nghĩ đến chuyện cưỡng bức của Tử Đàn lúc đó, anh đã quên kết thúc!
Lẽ nào Tử Đàn lại bị Phương Tử Diệu cưỡng bức?
Lần trước chưa thành công, có lần thứ hai cũng rất bình thường, biết đâu còn bạo lực hơn!
Càng nghĩ, trong lòng Tần Tranh càng lo lắng.
Nếu Sở Tử Đàn xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ là một đả kích rất lớn đối với nhà họ Sở!
Khu biệt thự gần với nhà họ Sở, Tần Tranh bắt taxi, đi hai phút là đến cổng tiểu khu.
Vừa đến nơi thì nhìn thấy Sở Hiểu Đồng sốt ruột đi tới đi lui bên cạnh chiếc xe ở cổng, rõ ràng là đang đợi Tần Tranh.
“Hiểu Đồng.” Tần Tranh xuống xe bước nhanh tới.
“Anh đến rồi, thật tốt quá.” Sở Hiểu Đồng túm lấy Tần Tranh, giống như bắt được chỗ dựa vững chắc nhất, đôi mắt lập tức đỏ lên.
Những giọt nước mắt cô cố nén bấy lâu lúc này cũng tuôn ra: “Vừa rồi có người gọi điện thoại cho tôi, nói rằng Tử Đàn hiện đang ở trường đua xe Sơ Nhất ở ngoại ô, nếu muốn đưa người đi phải đưa ra một trăm triệu tiền chuộc.”
Nghe xong, sắc mặt Tần Tranh chợt u ám: “Người gọi điện thoại cho em là một người đàn ông?”
“Đúng vậy!” Sở Hiểu Đồng nhìn Tần Tranh, “Tần Tranh, anh nói thật cho tôi biết, có phải anh biết điều gì không?”
Tần Tranh nhíu mày: “Lên xe hẵng nói, chúng ta lái xe đến đó trước đã, chỗ tôi có một trăm triệu! Em yên tâm, có tôi ở đây Tử Đàn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
“Được, được, tôi tin anh!” Sở Hiểu Đồng vội vàng lên xe, “Chuyện này tôi không dám nói với bố mẹ, tôi sợ họ không chịu nổi.”
Tần Tranh gật đầu: “Không cần nói với họ.”
Anh đạp ga, phóng thẳng lên đường, lái xe về phía trường đua.
“Lúc em nghe điện thoại, có nghe thấy động tĩnh gì khác không?” Tần Tranh vừa láu xe vừa hỏi.
“Có, ngoại trừ Tử Đàn, còn có vài bạn học nữ của Tử Đàn cũng ở đó.”
Tần Tranh gật đầu, đại khái anh cũng đoán ra được là tình huống gì.
Chiếc xe phóng rất nhanh, lúc đến trường đua, đã qua nửa tiếng đồng hồ.
Mà lúc này, điện thoại của Sở Hiểu Đồng lại reo: “Máy dò của chúng tôi nhìn thấy các người đã vào trường đua, rất tốt!”
“Sau khi vào sân, hàng thứ ba từ trái sang phải, chỗ đó có người của tôi! Để một trăm triệu xuống, người của tôi sẽ lập tức trả em gái cô lại cho cô.”
Giọng nói trong điện thoại đã được xử lý bằng máy chuyển đổi giọng nói, Tần Tranh không nghe ra được là ai.
Cúp điện thoại, Tần Tranh nhìn Sở Hiểu Đồng: “Em đợi ở trong xe, chỉ cần không phải là tôi thì bất cứ ai đến em cũng đừng mở cửa!”
Sở Hiểu Đồng gật đầu.
Tần Tranh đi ra ngoài, đứng dậy, tay không đi về phía xa.
Một trăm triệu tiền chuộc?
Ha!
Vậy cũng phải xem thử, các người có khả năng lấy được nó hay không!
“Đại ca, có một người đàn ông đã ra khỏi chiếc xe đó, nhưng không mang theo vali!”
Trong phòng giám sát lúc này, một tên lông vàng nhìn người đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông đó nhíu mày, quay đầu lại nhìn, lúc nhìn thấy Tần Tranh trong hình ảnh, lập tức đứng dậy!
“Tại sao là hắn!”
Nghĩ đến tất cả mọi chuyện xảy ra ở phòng bao lúc đó, sắc mặt người đàn ông trong nháy mắt tái nhợt!
“Đại ca?”
Lông vàng sửng sốt, Phương đại ca làm sao thế?
Phương Tử Diệu có chút hoảng sợ, nhưng anh ta đã làm cho mình bình tĩnh lại ngay lập tức.
Là tên đó thì thế nào, dù sao hôm nay mình cũng đã dẫn theo vài chục người, còn sợ một mình Tần Tranh hắn hay sao?
Giờ phút này nhìn lại Tần Tranh, trong mắt Phương Tử Diệu tràn đầy phẫn nộ và thù hận!
Từ sau mũi châm đó của Tần Tranh, anh ta không thể nào dựng lên được nữa!
Tất cả mọi thứ ngày hôm nay, đều là do anh ta lên kế hoạch để trả thù!
Lấy danh nghĩa tiệc sinh nhật, để Sở Tử Đàn và những người ở trong ký túc xá cùng nhau đến! Sau đó một mẻ hốt gọn!
Sở Tử Đàn quá kiên cường, lần trước bị cưỡng bức suýt nữa đã khiến cho cô ta tự sát, cho nên Phương Tử Diệu đã dùng cô gái khác để uy hiếp Sở Tử Đàn.
Nếu không muốn những cô gái này xảy ra chuyện, thì hãy thành thật chờ đợi!
Tiếp đó gọi điện thoại cho Sở Hiểu Đồng, nếu muốn Sở Tử Đồng không sao thì đưa ra một trăm triệu!
Vẻ mặt Phương Tử Diệu âm u hung ác, anh ta đã biết thực lực của nhà họ Sở.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!