Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

"Bọn họ cố ý!" Đàm Tử Khâm cắn răng: "Cố ý muốn đặt Đàm Ký vào chỗ chết!”

 

Sắc mặt đám người lão Từ cũng không tốt lắm, bọn họ đều biết là cố ý, nhưng vậy thì làm sao, bọn họ căn bản không làm được gì!

 

"Bỏ đi, xem ra Đàm Ký thật sự không có cơ hội." Đàm Thành Huân trong nháy mắt hình như già đi mười tuổi, vẻ rạng rỡ trên mặt hoàn toàn không còn nữa, trong mắt cũng không còn thần sắc.

 

"Vì sao lại bỏ?" Tần Tranh chậm rãi mở miệng.

 

Đàm Thành Huân nhìn về phía Tần Tranh với vẻ bất đắc dĩ: "Không bỏ thì còn có thể làm gì được? Chúng tôi không có cách nào có quan hệ với chuyên gia!”

 

Tần Tranh lại nở nụ cười: "Chờ xem đi.”

 

Chờ xem?

 

Xem cái gì?

 

Đã đến lúc này rồi, còn chờ gì nữa?

 

Đàm Thành Huân cho rằng Tần Tranh đang an ủi ông ấy, cũng không để ở trong lòng, ông ấy đã suy nghĩ đến việc sơ tán Đàm Ký sau khi trở về.

 

Mấy năm gần đây, Đàm Ký vẫn luôn xuống dốc, ông ấy cho rằng đây là một cơ hội, nhưng lại không ngờ, một bước đã bước vào vực sâu!

 

Những người khác nghe thấy lời của Tần Tranh cũng chầm chậm lắc đầu, sự thật bây giờ đã chắc như đinh đóng cột, hoàn toàn không có cách nào lật lại, cái này không giống với cá cược đá, có ba cơ hội.

 

Cái này chỉ có một lần thôi!!

 

Mọi người cười khổ, ngẩng đầu nhìn, ban giám khảo đã đánh giá đến cái thứ bảy, châu báu Linh Ngọc.

 

Bọn họ là người thứ mười, phía sau là châu báu Nguyên Phúc và cửa hàng châu báu Phụng Ký.

 

Trước đây mấy người này rồi đến bọn họ, nhưng vào lúc này, bọn họ đã không có bất kỳ hy vọng nào nữa.

 

"Châu báu Linh Ngọc đưa đến là một bình hoa hình hoa sen, hình thức chiếc bình hoa rất đẹp, chỉ tiếc là không có chỗ nào đặc biệt, so với những chiếc bình hoa trên thị trường, không có gì nổi bật, cho nên năm mươi điểm đã coi như rất cao rồi."

 

Châu báu Linh Ngọc bên kia không nói gì, thật ra trong lòng bọn họ rất hài lòng, dù sao so với châu báu Đàm Ký, bọn họ cao hơn năm mươi điểm!

 

"Tiếp theo là cửa hàng châu báu Phụng Ký, bọn họ đưa ra chính là bức bích họa Đôn Hoàng, bức họa này trông sống động như thật, đáng tiếc một điểm, chính là không có điểm nhấn, ở bên trong thiếu đi nét đoan trang, tám mươi điểm các người có gì muốn nói không?"

 

Người phụ trách của cửa hàng châu báu Phượng Ký lập tức đứng lên nói: "Chúng tôi có lời muốn nói.”

 

Ngay sáu đó người này nói, và nâng điểm số thêm mười điểm!

 

Chín mươi điểm, gần châu báu Nguyên Phúc!

 

Tiếp theo là châu báu Nguyên Phúc!

 

“Ngọc Quan m, vẻ mặt hiền hòa, nói thật, đây là Ngọc Quan m điêu khắc tốt nhất từng thấy!”

 

Nhiều khán giả xung quanh đã không nói nên lời khi nghe thấy điều này, bọn họ đều cảm thấy cái của Đàm Ký đẹp, kết quả lại là Đàm Ký 0 điểm.

 

Ngọc Quan m này bọn họ thật sự chán ngấy rồi, nó tràn lan khắp trên thị trường, nhìn không ra nó có chỗ nào đép.

 

Đột nhiên nghe thấy những lời này của chuyên gia, nhiều người trong lòng cười lạnh.

 

Tần Tranh cũng cười haha: Kiến thức của mấy người thật hạn hẹp!

 

Châu báu Nguyên Phúc không ai nâng thêm điểm, bọn họ biết đây là điểm cao nhất rồi, dù sao cũng có tổng giám đốc Hà ở phía sau giúp đỡ.

 

"Được rồi, dừng lại ở đây." Micro của chuyên gia để xuống sau đó định ngồi xuống.

 

Lập tức Đàm Thành Huân không mặc kệ nữa, mẹ kiếp không cho điểm, ngay cả lý do cũng không đưa ra sao!

 

"Đàm Ký vẫn chưa nói kìa!"

 

Đàm Thành Huân không nói gì, có một số khán giả không hài lòng, mấy người bọn họ đều bỏ phiếu cho Đàm Ký, hiện tại Đàm Ký 0 điểm bọn họ đều rất không vui, vậy mà ngay cả giải thích cũng không có.

 

Trong mắt bọn họ cảm thấy mình bị ban tổ chức coi như kẻ ngu!

 

Vị chuyên gia kia dừng lại, khóe mắt liếc Hà Hồng Khang ở phía sau.

 

Trên mặt Hà Hồng Khang lộ ra vẻ không kiên nhẫn, nhưng vẫn xua tay, ý bảo giải thích đi.

 

Nếu không sẽ không thể giải thích cho khán giả.

 

Chuyên gia kia gật đầu, ánh mắt híp lại cười lạnh: "Cái này của Đàm Ký, cho tới bây giờ, là tác phẩm điêu khắc tệ nhất mà tôi từng thấy! Không, hoàn toàn không thể gọi là điêu khắc, đây là một cái rác rưởi! Rác rưởi hoàn toàn! ”

 

Ầm ầm!

 

Trong nháy mắt, toàn bộ người trong đại sảnh thi đấu sôi trào, đều quay đầu nhìn về phía chuyên gia!

Sắc mặt đám người Đàm Thành Huân tức giận đến đỏ bừng, cái này rõ ràng là trợn mắt ngoác mồm nói nhảm!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!