Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Miếng ngọc huyết này cuối cùng thuộc về một phú hào ở thành phố Giang Thị, loại đồ vật này nếu bán lại và đem ra đấu giá ở một phòng đấu giá lớn, tối thiểu có thể bán đấu giá được trăm tỷ!

 

Loại ngọc quý hiếm này là báu vật vô giá đối với nhiều nhà sưu tầm!

 

Ở đây chốt được với giá 2 tỷ, vị phú hào kia quả thực đã lời rồi!

 

Chẳng mấy chốc đã đến tiết mục của Đàm Ký, mà Đàm Thành Huân cũng không dừng lại, trực tiếp chuyển cho Tần Tranh!

 

"Quán quân cá cược bằng đá, chính là, châu báu Đàm Ký của Dương Thành! Ngã giá hai tỷ!"

 

Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố, tiếp tục nói: "Sáng ngày mai sẽ tổ chức chung kết cuộc thi điêu khắc đá quý!"

 

Đám người Tần Tranh đã xuống sân khấu, ở phương diện điêu khắc không cần anh phải lo lắng, lúc Đàm Thành Huân đến, ông ấy nói đã chuẩn bị xong.

 

"Lão Từ, các ông đi lấy tác phẩm điêu khắc tới đây, tối nay đặt ở trên quầy trưng bày, sáng mai bắt đầu để khán giả bỏ phiếu." Đàm Thành Huân nói.

 

Lần này Lão Từ không nói thêm gì nữa, ông ta biết mình vì chuyện cá cược bằng đá mà đã chọc giận Đàm Thành Huân, hiện tại Đàm Thành Huân không mắng ông ta là may lắm rồi.

 

Nếu bây giờ ông ta lại gây rắc rối cho Tần Tranh, đoán chừng không có Tần Tranh, Đàm Thành Huân sẽ trực tiếp sa thải ông ta!

 

Ông ta chẳng thèm ngó tới, nhưng đó là khi chưa biết thực lực thật sự của Tần Tranh!

 

“Tần Tranh.” Sở Hiểu Đồng cùng Đàm Tử Khâm đi đến, vừa tán thưởng vừa khó tin nhìn Tần Tranh.

 

Tần Tranh mỉm cười đáp lại, khóe mắt đột nhiên hướng về phía Lăng Chấn Vũ cách đó không xa đang nhìn chằm chằm vào ánh mắt anh.

 

Tần Tranh dừng bước, không hề sợ hãi quay đầu lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tự tin.

 

Tựa như hôm nay Lăng Chấn Vũ nhìn anh, anh cũng dùng ánh mắt nói với Lăng Chấn Vũ: Còn chiêu gì, cứ tiếp tục đưa ra!

 

Ánh mắt của Lăng Chấn Vũ bỗng u ám, đột nhiên duỗi ngón tay ra chỉ vào Tần Tranh, tiếp đến gạt ngang cổ, sau đó xoay người rời đi.

 

Ánh mắt của Tần Tranh chợt lóe, gì đây? Định dùng biện pháp cứng rắn xử lý anh sao?

 

Hơ hơ!

 

Vậy tới đi, giống như những gì anh đã nói với Lăng Chấn Vũ trước đây, anh sẽ nói cho Lăng Chấn Vũ, trong hai người bọn họ, rốt cuộc ai mới là người đứng trên đỉnh cao quyền lực!

 

Rốt cuộc ai mới là người nên rụt đầu!

 

Sau khi cuộc thi cá cược bằng đá kết thúc oanh liệt, mọi người đều say sưa trò chuyện, đang dùng bữa tối nhưng vẫn bàn tán xôn xao.

 

Đặc biệt là sự xuất hiện của khối ngọc huyết vào lúc cuối.

 

Nhìn thấy thứ này ở một cuộc tranh tài, chết cũng đáng giá!

 

Đến tối, đại sảnh triển lãm lại mở cửa, sau khi đám người Lão Từ đặt đồ lên đó liền trực tiếp rời đi, cũng không để ý sau khi bọn họ rời đi, có người đi vào mở tủ kính.

 

Ăn cơm tối xong, Tần Tranh nhận được điện thoại của Giang Quân, mời anh đi uống một ly.

 

Vẫn tại quán trà nhỏ kia, Giang Quân và Giang Lợi Dân đã ở đó từ trước.

 

“Hôm nay cậu đúng là hót một tiếng ai nấy đều kinh ngạc.” Nhìn thấy bóng dáng của Tần Tranh, Giang Quân lập tức tiến lên nghênh đón, trên mặt mang theo mấy phần cung kính.

 

Tần Tranh nhướng mày, chưa hiểu lắm thì bỗng nghe Giang Lợi Dân nói: “Chàng trai, khi đó cậu bảo tôi vứt thứ kia đi, trở về tôi lập tức tiêu hủy nó. Từ sau khi tiêu hủy, cơ thể của tôi tựa hồ hồi phục như cũ chỉ trong vòng một ngày."

 

"Tôi có thể cảm giác được, nhiều nhất là hai ngày nữa, cơ thể sẽ khôi phục khoẻ mạnh như trước. Chỉ là tôi rất hiếu kỳ, làm sao cậu nhìn ra được?"

 

Giang Lợi Dân vừa nói, vừa chỉ vào một cái ghế, mời Tần Tranh ngồi xuống.

 

Giang Quân ngồi bên cạnh Tần Tranh, không khỏi tán thưởng: "Toàn bộ người của Giang Thị đều không có ai nhìn ra. Lúc đó bố tôi ngất xỉu được đưa đến bệnh viện lớn, bác sĩ nào cũng gọi tới, kiểm tra năm đến sáu lượt đều vô dụng!"

 

"Cậu khá lắm, vừa liếc mắt một cái đã biết!"

 

Tần Tranh mỉm cười: "Chuyên môn về phẫu thuật, vừa hay trước đây ở Dương Thành cũng đã từng gặp qua trường hợp như vậy."

 

Giang Quân không khỏi hào hứng: "Xin mạo muội hỏi một câu, tình huống như vậy thật ra không thuộc về y thuật đúng không?"

 

Tần Tranh cười nói: "Giang thiếu gia đúng là nhìn rõ mọi việc."

 

"Nhìn rõ mọi việc gì chứ, nhà họ Giang chúng tôi cũng thích tham gia chế tác ngọc thạch, loại chuyện này chúng tôi đều hiểu rõ, nói trắng ra là mê tín, nhưng thực ra lại mang chút ý nghĩa huyền học*."

 

"Thật không dám giấu diếm, tôi đặc biệt mê cái này, cậu có thể dạy tôi một ít không? Tôi sẽ trả học phí cho cậu!"

 

Thái độ của Giang Quân khiến Tần Tranh dở khóc dở cười.

 

Lần đầu tiên gặp mặt anh ấy, anh còn tưởng Giang Quân là một người đàn ông không thích nói cười, cực kỳ đanh thép, nhưng bây giờ xem ra, anh ấy trông không khác gì một phú nhị đại bình thường.

 

Có lẽ chỉ cao quý hơn về mặt thân phận thôi.

"Hôm nay tôi mời cậu tới, ngoại trừ cảm ơn cậu, tôi còn muốn nhờ cậu giúp tôi một việc." Giang Lợi Dân đột nhiên nói, lấy từ trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng, đặt lên bàn ở trước mặt Tần Tranh.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!