Trong lòng Tần Tranh run lên: "Mặc kệ kết quả như thế nào, cho dù không có lời hứa này của anh, tôi cũng sẽ đi, bởi vì anh là anh em của tôi, hơn nữa nhà họ Giang còn đối xử không bạc với tôi! Không phải là chữa bệnh sao, cứ để cho tôi!"
Tần Tranh dứt lời, hốc mắt Giang Quân chợt đỏ bừng, ôm mạnh lấy Tần Tranh: "Anh em tốt!"
Tần Tranh cười nói: "Bên phía vợ tôi, còn phải nhờ anh giúp đỡ!"
"Haizz, chuyện hôm nay, là lỗi của tôi! Vốn định ba ngày sau mới công bố thân phận của cô Sở, xem ra, ngày mai phải triệu tập một cuộc họp toàn thể nhân viên rồi."
"Tôi dự định để cho vợ cậu đảm nhiệm vị trí CEO của công ty mỹ phẩm tập đoàn Giang Thị. Ngày mai sẽ trực tiếp công bố!"
Tần Tranh giật mình: "CEO? Anh chắc chứ?"
"Đương nhiên là chắc chắn! Từ trước đến nay, công ty mỹ phẩm đều nằm dưới sự giám sát của tôi, nhưng một tay của tôi khó có thể địch lại bốn. Bên dưới tập đoàn Giang Thị, có quá nhiều doanh nghiệp, tôi không thể nào có thể chăm sóc tốt hết được. "
“Mỹ phẩm là mấy năm gần đây tôi mới mới thành lập, cho nên vẫn luôn tự mình kiểm soát, giờ có người lo thay tôi, tôi vui còn không kịp."
Tần Tranh và Giang Quân nhìn nhau: "Tôi sẽ không nghi ngờ quyết định của anh, Hiểu Đồng cũng là một người nghiêm túc, giao cho cô ấy ít nhất cũng có đảm bảo anh không thua lỗ."
Giang Quân cười lớn thành tiếng: "Như thế là đủ rồi!"
Hai người ở đại sảnh nói chuyện một hồi, Giang Quân liền lái xe rời đi.
"Vẫn còn sớm, em nhớ gần đây có một cửa hàng bách hóa, với em đi mua chút đồ dùng hàng ngày đi." Sở Hiểu Đồng thay quần áo bình thường, mái tóc dài bị cô buộc lên cao, trông rất gọn gàng.
"Được, nhưng mà xe còn ở Dương Thành vẫn chưa lái tới, ngày mai anh cho người lái tới." Tần Tranh chỉ chỉ ra ngoài cửa, "Bắt taxi qua đó đi."
“Cũng không xa lắm, đi bộ qua đó đi." Sở Hiểu Đồng thuận miệng nói.
Tần Tranh gật đầu, hai người đi ra khỏi biệt thự, đi về phía cửa hàng bách hóa xa xa.
Cửa hàng bách hóa này cũng ở trung tâm thành phố Giang, một trung tâm mua sắm tương đối đầy đủ, có đến tầng mười.
Tầng một là siêu thị, tầng hai là các cửa hàng bách hóa khác nhau.
Tầng bốn và tầng năm là đủ loại quần áo nam nữ hàng đầu, đi lên trên có túi xách, mỹ phẩm các loại.
Ông chủ của trung tâm mua sắm này, cũng là Giang Quân!
"Cảm giác như toàn bộ thành phố Giang đều bị nhà họ Giang độc chiếm." Ánh mắt Sở Hiểu Đồng sáng len, "Em cũng hy vọng một ngày nào đó, một thành phố thủ phủ sẽ bị em độc chiếm.
Tần Tranh mỉm cười: "Ngày đó sẽ không quá xa."
“Đúng vậy!” Sở Hiểu Đồng cười nói, "Anh biết không, đây là lần đầu tiên anh với em, hai người cùng nhau nhàn nhã đi mua sắm như vậy.”
Đối với họ, cuộc sống hàng ngày của các cặp vợ chồng bình thường, phải mất gần hai năm để thực hiện!
Tuy nhiên, hạnh phúc đến muộn, nhưng càng làm cho người ta trân trọng.
Mùa đông ở phương bắc trời tối sớm, lúc này mới tám giờ tối, trời đã tối hẳn.
Đèn neon chiếu sáng mọi con đường lớn, nhưng không mấy chú ý đến những con hẻm nhỏ.