Tần Tranh vội vàng đi vào, nhìn thấy cô bé nằm trên giường bệnh thì tức giận!
Lúc này trong lòng Tần Tranh lộp bộp, không đúng, chẳng lẽ ngay từ đầu anh nhìn sai?
Cô bé này không phải là quỷ ám người, mà là…
Đột nhiên, ánh mắt Tần Tranh chợt dừng lại trên nắm tay của cô bé, cho đến bây giờ vẫn nắm chặt!
Tần Tranh lập tức đi gỡ nắm tay của cô bé.
Anh king ngạc, đây chỉ là một đứa trẻ tám tuổi! Nhưng nắm tay lại nắm rất chặt, ngay cả anh cũng phải cố hết sức mới mở ra!
Bố mẹ của đứa trẻ, ngay cả bác sĩ vừa rồi cũng đang đứng bên cạnh nhìn.
Khi thấy nắm tay của cô bé được gỡ ra, thứ bên trong xuất hiện trước mắt mọi người.
Mọi người trong nháy mắt cảm thấy lạnh sống lưng, giống như bị quỷ dùng tay bóp cổ!
Đó là một con rối vải nhỏ toàn thân được bao bọc bởi một dải vải trắng.
Cực kỳ giống loại con rối vải cổ xưa đâm kẻ ty tiện bỉ ổi, càng làm cho người ta phát lạnh chính là phía sau cổ con rối vải nhỏ này, buộc một sợi dây đỏ, màu sắc đỏ rực như máu.
Và dưới sợi dây màu đỏ, có một mặt dây chuyền quan tài nhỏ!
Chỗ dây đỏ thắt nút, bóp chặt chính là cổ kẻ ty tiện bỉ ổi này!
Con ngươi Tần Tranh nhất thời trợn tròn, đây đâu phải là quỷ ám người!
Con quỷ này đã nhập vào trên người con rối, chỉ sợ quan tài trên người con rối chính là nơi ở ban đầu của nó!
Mà con quỷ có thể nhập vào con rối vải, có thể ở quan tài nhỏ như vậy...
Chỉ có thể là vừa mới sinh ra, hoặc là hoàn toàn không kịp sinh ra, đã thai lưu chết trong bụng, thai quỷ!
"Thứ này... Tôi nhớ khi tôi đột nhiên lấy nó ra từ túi của mình, tôi sợ quá và vội ném nó đi! Làm sao ... Sao lại bị con gái lấy đi!”
Giọng nói của người phụ nữ sợ hãi đến nói ấp a ấp úng.
Sắc mặt người đàn ông lại trắng bệch: "Roost cuộc đây là cái gì?”
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, hỏi con gái anh có lẽ sẽ biết." Tần Tranh chậm rãi nói.
“Cái gì?”
Bác sĩ ngay lập tức nhìn về phía Tần Tranh, không ngừng nháy mắt với Tần Tranh: "Đứa nhỏ đã không còn!”
Tần Tranh làm như không nhìn thấy, mà là nhìn đôi vợ chồng đang bối rối.
"Nhưng con tôi... Điện tâm đồ đã về 0.” Giọng nói của người phụ nữ run rẩy.
"Cô bảo tôi đến, không phải là muốn cứu con bé sao? Nếu tôi nói muốn cứu, tất nhiên sẽ cứu sống.” Nói xong, Tần Tranh lấy con rối vải kia ra, một cây ngân châm, trực tiếp xuyên thấu đầu con rối vải!
Chợt có một luồng khí đen đau đớn, bị Tần Tranh bóp nát nhanh như chớp!
Anh hành động cực nhanh, không để cho bất kỳ người nào nhìn ra manh mối.
Thậm chí bố mẹ đứa nhỏ chỉ nhìn thấy Tần Tranh đặt con rối kia sang một bên mà thôi!
Nhưng, ngay trong nháy mắt Tần Tranh bóp nát khí đen kia, cô bé đột nhiên mở mắt, hai má đỏ bừng, điên cuồng ho khan!
"Con gái!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!