Khuôn mặt của Giang Sơ Tuyết cũng lập tức thay đổi, cô ấy vừa mới rời đi, tại sao đã xảy ra chuyện rồi?
Người đàn ông đó và Lưu Tú Cầm không biết Giang Nhiễm và Giang Sơ Tuyết, khi bọn họ ký hợp đồng mỹ phẩm chỉ gặp qua Giang Trạch.
Ngay lập tức mặt đỏ lên: “Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy đánh nhau bao giờ sao?”
Giang Nhiễm sững người, kinh ngạc nhìn Lưu Tú Cầm đang mắng mình, rồi nhìn Tần Tranh: “Người này là ai? Có chuyện gì vậy?”
Tần Tranh chậm rãi giải thích.
Sở Hiểu Đồng không biết Giang Nhiễm là ai, nhưng cô luôn cảm thấy cách người phụ nữ này nhìn chồng mình có gì đó không đúng, đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ, ngay lập tức, cô đứng lại gần Tần Tranh, không để lại khoảng trống.
Nghe thấy những lời Tần Tranh nói, Lưu Tú Cầm và người đàn ông kia cũng không cảm thấy mình làm sai, ngược lại gương mặt lại trở nên hung dữ: “Tôi là lãnh đạo của cô ta, tôi dạy dỗ cô ta thì có làm sao?”
Sở Hiểu Đồng tức giận nói: “Tôi đã từ chức từ lâu rồi!”
Giang Nhiễm cũng cau mày: “Lập tức gọi bảo vệ đuổi hai người bọn họ ra ngoài cho tôi.”
Giang Sơ Tuyết ngay lập tức gật đầu và nhấc chân nhấn chuông báo động.
Nhưng ai biết được, Lưu Tú Cầm đột nhiên đứng dậy và đẩy về phía Giang Sơ Tuyết, Giang Sơ Tuyết không ngờ tới bị đẩy mạnh và va vào người Giang Nhiễm.
May là Giang Nhiễm không đi giày cao gót, cô ấy đã đỡ Giang Sơ Tuyết, nhưng cũng bị va rất đau.
“Cô làm cái gì vậy!” Giang Nhiễm tức giận, những lúc cô tức giận như này, ngay cả Giang Quân cũng phải sợ!
“Các người là cái thá gì? Ai bảo các người nhúng tay vào chuyện của bọn tôi!” Lưu Tú Cầm chỉ vào Giang Nhiễm, “Còn cô, cái thứ không được dạy dỗ, cô thử báo cảnh sát tôi xem xem!”
Giang Nhiễm chưa bao giờ bị mắng như thế này, ngay lập tức bừng bừng tức giận!
“Cô nói tôi là gì, cô nói lại một lần nữa xem!”
Lưu Tú Cầm rướn cổ lên đầy thách thức: “Tôi là đối tác của tập đoàn Giang Thị đấy, cho dù tôi có nói lại, cô cũng không làm gì được tôi!”
“Ai không thể làm gì được ai?”
Đột nhiên một giọng nói vang lên, có chút thiếu kiên nhẫn.
Tần Tranh và những người khác đột nhiên ngẩng đầu lên và thấy bóng dáng Giang Trạch bước vào.
Giang Trạch vốn dĩ vẫn đang ở tầng dưới nói chuyện với một khách hàng, thì được mấy người ở tầng trên báo rằng có chuyện gì đó đã xảy ra ở đây.
Ngay lập tức đi qua đây, còn chưa ra khỏi thang máy, đã nghe thấy tiếng gào thét của Lưu Tú Cầm.
Khi anh ta tiến lên phía trước, mắt anh ta sáng lên, chân thì gần như mềm nhũn!
Anh ta đã nhìn thấy ai?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!