Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tần Tranh cười nói: “Không cần làm gì, mọi chuyện cứ giao cho tôi, cô yên tâm trông coi cửa tiệm này, đọc thêm sách y khoa mà tôi đưa cho cô.”  

 

Lương Khanh gật đầu, chợt nhìn Tần Tranh chằm chằm: “Ông chủ, anh bị thương à?  

 

“Vết thương nhỏ.” Tần Tranh tháo băng gạc ra, qua một hai tiếng, vết thương đã có chút mủ.  

 

“Trên máy bay đã gặp phải một một tên không tặc, nhưng tiếc là tên đó mang theo súng và bắt một con tin, nếu không tôi không thể sẩy tay thế được.”  

 

Lương Khanh ngẩn người: “Anh...dùng tay không đánh với bọn côn đồ?”  

 

Tần Tranh cười gượng: “Tôi không mang theo túi kim châm cứu, cũng không có vũ khí, chỉ có thể dùng tay không.”  

 

Lương Khanh càng kinh ngạc hơn, dùng tay không đấu với một tên côn đồ có súng, còn có thể thắng được sao?  

 

Lính đặc chủng cũng không có mấy người có thể làm được như vậy!  

 

Hiện tại trong lòng Lương Khanh đã xác định vị trí cho Tần Tranh, ít nhất Tần Tranh còn mạnh hơn cục tình báo quân đội của bọn họ!  

 

“Đúng rồi.” Tần Tranh nhớ ra điều gì đó, “ Cô còn nhớ những chuyện xảy ra trước khi tổ chức của cô tan rã không? Lần Trước tôi có nhớ là cô từng nói tới rồi, đội đó rất tốt phải không?  

 

Lương Khanh gật đầu: “Tôi có nhớ, nhưng không nhiều lắm. Thời gian trôi qua cũng khá lâu rồi.”  

 

“Có từng nghĩ tới việc tìm lại những người đồng đội còn sống sót của cô không?” Tần Tranh đứng thẳng người dậy, bỏ ống tay áo xuống.  

 

Anh đã dùng thuốc mỡ của mình, khoảng mười phút là vết thương đã đóng vảy rồi.  

 

Lương Khanh vốn dĩ trong lòng đầy những kí ức, đột nhiên nghe thấy Tần Tranh nói những lời này, cô ấy mở to hai mắt nhìn Tần Tranh: “Ông chủ, anh nói gì?”  

 

“Tìm lại đồng đội của cô.” Tần Tranh mỉm cười, “Nếu như muốn, tôi có thể giúp cô.”  

 

Chứng liệt cơ mặt trước giờ của Lương Khanh lúc này đột nhiên biến mất, đôi mắt của cô ấy đỏ lên, mũi giật nhẹ: “Thật sao?”  

 

“Thật sự có thể tìm thấy sao?”  

 

Tần Tranh thầm than thở trong lòng, Lương Khanh bề ngoài mạnh mẽ, nhưng trong lòng vẫn là một người mỏng manh yếu ớt.  

 

“Cô đưa cho tôi những tài liệu của họ.” Tần Tranh đứng lên, “Đợi tin của tôi là được.”  

 

Lương Khanh gật đầu, ngay lập tức bước đến máy tính và gõ ra tất cả thông tin trong đầu cô ấy.  

 

Tần Tranh đợi ở bên cạnh.  

 

Nhân viên MI19 bao gồm tổng cộng mười hai thành viên. Một đội trưởng và một đội phó.  

 

Hai tay súng bắn tỉa và hai xung phong.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!