Tô Thanh Phong cực kỳ cạn lời, hờ hững nói: “Con trộm tiền của mẹ làm gì?”
“Không có chứng cứ, mẹ đừng nói linh tinh”.
Hứa Uyển Đình bỗng nhớ tới điều gì: “Liệu có phải là Hứa Đào không?”
Cô nhớ hôm qua Hứa Đào đòi hai trắm nghìn nhưng mẹ không cho, sau đó mẹ lại mất hai trăm nghìn, chẳng phải quá trùng hợp sao?
“Vớ vẩn!"
Lưu Lan phẫn nộ: “Con trai mẹ phẩm chất ưu †ú, sao có thể trộm tiền được? Con cho rằng nó giống thằng vô dụng Tô Thanh Phong này à?”
Hứa Uyển Đình không nhịn được nói: “Hồi nhỏ Hứa Đào thường xuyên trộm tiền của mẹ, mẹ quên rồi sao?”
Lưu Lan nhất thời không nói nên lời, lạnh mặt nói: “Đó là chuyện hồi nhỏ, khi ấy thằng bé không hiểu chuyện, sao có thể so sánh với bây giờ được?”
Sau đó bà ấy lại đổ lỗi cho Tô Thanh Phong: “Chắc chản là cậu trộm! Mau mang ra đây cho tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát cho cậu tiếp tục ngồi tù!"
Tô Thanh Phong xòe tay nhún vai: “Tùy mẹ!”
“Vẫn giả vờ bình tĩnh với tôi phải không? Cậu tưởng tôi không dám báo cảnh sát chắc?”
'Thấy thái độ thờ ơ của Tô Thanh Phong, Lưu Lan nổi giận đùng đùng, định đến đồn cảnh sát.
“Mẹ đừng báo cảnh sát! Chuyện này hỏi Hứa Đào trước đã rồi tính tiếp!”
Hứa Uyển Đình đuổi theo.
Cô không tin Tô Thanh Phong sẽ làm chuyện này, mà từ thái độ hiện tại của anh, cũng không nhìn ra dáng vẻ trộm tiền.
Nhưng em trai cô lại có thói quen ăn cắp vặt.
Vì vậy cô cảm thấy rất có thể là Hứa Đào. trộm.
Nếu bị cảnh sát tìm ra, Hứa Đào sẽ phải ngồi tù!
“Bà xã, hỏi rõ trước đã rồi tính saul”
Hứa Chí Quốc cũng khuyên nhủ.
Tính ông ta là không muốn làm lớn chuyện.
“Con vẫn nghỉ ngờ em trai con phải không? Chắc chăn Hứa Đào không trộm tiền của mẹ,
khẳng định là Tô Thanh Phong làm”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!