Lúc này, La Chí Cường đang đi đến phòng họp, đột nhiên nhìn thấy Dương Cẩm Tú đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế trong hành lang.
Ông ta vội vàng đi tới, xin lỗi nói: "Cô Dương, thực sự rất xin lỗi, là do chúng tôi sơ suất, quên sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho cô”.
"Nhanh, sắp sắp xếp phòng nghỉ cho cho cô Dương, tiếp đãi cho đàng hoàng”.
Dương Cẩm Tú cũng chú ý đến người trước mặt, ngẩng đầu lên mỉm cười.
“Không cần đâu, tôi ngồi đây đợi anh ấy là được rồi”.
Cô lắc đầu, ngữ khí ôn hòa nói.
Dương Cẩm Tú không muốn Vu Kiệt bị phân tâm nên đã đi ra ngoài đợi.
Nào ngờ lại phải đợi lâu đến vậy.
"Cô Dương, cô đừng làm khó tôi nữa. Nếu như để người khác biết cô đợi ở đây lâu như vậy, tôi nhất định sẽ bị trừng phạt”.
La Chí Cường vô cùng bất lực nói.
Đây là khách quý của Thượng Võ đường, vậy mà lại để xảy ra sơ suất như vậy!
Hôm nay có rất nhiều chuyện xảy ra khiến ông ta không tài nào quản lý chu toàn.
Dương Cẩm Tú cũng không muốn khiến đối phương khó xử, bèn nói: "Vậy cũng được”.
Lúc này cô mới đứng dậy, lưu luyến nhìn về phía cửa phòng y tế.
"Vậy đợi sau khi anh ấy ra, ông nói với anh ấy một tiếng”.
Dương Cẩm Tú nói.
“Tôi biết rồi!”
La Chí Cường gật đầu, nói với thư ký: "Nhớ thu xếp cho thỏa đáng, không được sai sót!"
“Tôi hiểu rồi ạ!”
Thư ký nói cực kỳ nghiêm túc.
Một người đàn ông có thể khiến La Chí Cường tôn trọng như thế, một người phụ nữ có thể khiến La Chí Cường căng thẳng đến vậy.
Với địa vị và thân phận của hai người này, thư ký nào dám bất cẩn chứ!