Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đệ Nhất Lang Vương -Vu Kiệt

 Cuối cùng, hắn ta không thể chịu đựng được nữa.  

 

“Phịch!”  

 

Matsumoto Ichiro quỳ trên mặt đất, phát ra âm thanh rõ ràng vang dội.  

 

"Mày đang cầu xin tao thả ra đấy à? Không đến mức phải quỳ đâu".  

 

Vu Kiệt cúi đầu, nhìn xuống người đang quỳ trên mặt đất, chế nhạo.  

 

Dứt lời, người xem cực kỳ sốc, không khí bỗng trở nên ồn ào.  

 

Ai nấy cũng đều ngây người, đứng như trời trồng.  

 

Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, quá đột ngột.  

 

"Chỉ mới bị túm một tay đã biến thành bộ dạng này rồi?"  

 

"Không phải là đang giả vờ đấy chứ, sao lại cảm thấy không chân thực như vậy nhỉ?"  

 

"Không đến mức đó chứ, đây là người của tổ chức Yamaguchi đấy, lẽ nào định vứt sạch thể diện sao?"  

 

Mọi người đều đoán già đoán non, bọn họ càng ngày càng tò mò về những cảnh vừa xảy ra này.  

 

Đám người của tổ chức Yamaguchi đều sững sờ nhìn Matsumoto Ichiro.  

 

Tất nhiên bọn họ biết Matsumoto Ichiro mạnh mẽ như thế nào.  

 

Nhưng bây giờ lại đang bị hành hạ đến mức quỳ xuống?  

 

Trong nháy mắt, bọn họ liền cảm thấy mất mặt!  

 

Những người bên phía Thượng Võ đường đều vô cùng phấn khích khi nhìn thấy một màn như vậy, kích động đến nỗi run lên.  

 

Bọn họ không biết nên nói gì nữa, chỉ cảm thấy rất hả giận!  

 

La Chí Cường kích động đan hai tay vào nhau, tâm trạng phấn khởi.  

 

Ở nước Tịch lâu như vậy, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy cảnh tự vả vào mặt hả lòng hả dạ đến vậy!  

 

Dù mày có bất cứ chiêu trò quỷ quyệt hèn hạ nào, cứ tung ra hết đi!  

 

Bọn tao không bao giờ sợ hãi, trực tiếp nghiền nát!  

 

Đặc biệt là khí thế này, thực sự là quá tuyệt vời, sướng cả người!  

 

Ông ta cảm thấy đây không phải là nước Tịch, mà là Hoa Hạ!  

 

Vu Kiệt vẫn ở trên võ đài, nhìn xuống người đang quỳ trên mặt đất.  

 

"Buông ra! Nếu không, tao sẽ khiến mày đau đớn gấp trăm ngàn lần! Đồ rác rưởi!"  

 

Matsumoto Ichiro nghiến răng nghiến lợi nói.  

 

Ánh mắt Vu Kiệt lạnh như băng, khóe miệng khẽ nhếch lên.  

 

“Vậy sao, nếu như mày muốn tao thả ra, vậy tao sẽ khiến mày toại nguyện!”  

 

Lời vừa dứt, tay anh đột nhiên siết chặt vặn một cái, gân xanh trên tay nổi lên cuồn cuộn.  

 

“Rắc!”  

 

Kèm theo đó là tiếng xương gãy giòn tan vang lên khắp đại sảnh.  

 

Tay Vu Kiệt cũng buông ra.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!