Lấy hắn làm trung tâm, mặt đất trong vòng trăm trượng xung quanh lập tức nứt toác.
Diệp Huyên đảo mắt nhìn xung quanh, cười nói: “Các vị, đừng trốn nữa! Muốn Diệp Huyên ta đây chết thì xuất hiện hết đi!”
Xung quanh không chút động tĩnh.
Diệp Huyên đang định nói tiếp thì ngay lúc này, cách đó không xa đột nhiên xuất hiện một ông lão. Ông lão này trùm áo choàng đen toàn thân, không nhìn thấy diện mạo thật sự.
Diệp Huyên cười nói: “Chịu xuất hiện rồi?”
Người áo đen nói: “Diệp Huyên, chúng ta cũng không muốn đối đầu với ngươi, chỉ muốn ngươi để lại bảo vật kia thôi, rồi chúng ta sẽ lập tức rời đi”.
Diệp Huyên khẽ cười: “Nếu ta không để lại thì sao?”
Người áo đen lắc đầu: “Diệp Huyên, mấy ngày nay chúng ta đã sát ngươi rất lâu. Ngươi cũng chẳng phải là kẻ ngu xuẩn, nên biết rõ nếu ngươi giữ lại bảo vật kia thì sẽ chỉ đem lại hoạ sát sinh cho mình thôi! Ngươi là người thông minh nên biết đưa ra lựa chọn thế nào!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta giao ra bảo vật kia thì các người thật sự sẽ cho ta một con đường sống sao?”
Người áo đen nói: “Chúng ta chỉ muốn bảo vật kia, nếu như ngươi giao ra thì lão phu có thể đảm bảo với ngươi, chúng ta tuyệt đối sẽ không ra tay”.
Diệp Huyên lắc đầu: “Các người sẽ không buông tha ta!”
Người áo đen hỏi: “Tại sao?”
Diệp Huyền đáp: “Bởi vì các người sợ! Sợ sau khi ta phát triển lớn mạnh rồi sẽ đi tìm các người báo thù, vì vậy bảo vật đến tay rồi thì chắc chắn các người sẽ chọn cách nhổ cỏ tận gốc, đúng không?”
Người áo đen im lặng.
Diệp Huyên lại nói: “Thật ra, các người nên hiểu rõ, người đứng sau Diệp Huyên ta đây rất mạnh! Mặc dù bảo vật tốt nhưng thật sự đáng để dùng mạng đổi lấy sao? Sao mọi người không ngồi xuống nhấp chút trà, nói chút chuyện nhỉ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!