Văn Nhân Lam nhàn nhạt hỏi: “Thế thì đã sao?"
Văn Nhân Ý thở dài, một tia lo âu nảy lên trong lòng.
...
Rời khỏi Văn Nhân tộc rồi, Diệp Huyên trở lại Thanh Thành.
Có kiếm Thanh Huyên trong tay, hắn muốn đi đâu cũng dễ dàng vô cùng.
Khi trở lại rồi, bộ dạng Thanh Thành hiện nay khiến hắn kinh hãi.
Toàn bộ Thanh Châu đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Thư viện Thương Lan nay đã trở thành thư viện Quan Huyên, siêu thế lực hùng mạnh nhất nơi này.
Được thư viện giúp đỡ, văn minh Võ đạo Thanh Châu đã phát triển nhanh như gắn hỏa tiễn.
Nơi từng đặt thư viện Thương Lan trước kia nay đã trở thành thư viện Quan Huyên. Khi đi đến đây, một cảm giác quen thuộc xuất hiện trong lòng Diệp Huyên.
Hắn mỉm cười ngước nhìn bốn phía, nghe có tiếng đọc sách vọng ra.
Hắn đi đến Thương Lan Điện, thấy đã có mấy trăm học sinh ngồi xếp bằng tại đó, tiếng đọc sách từ đây mà ra.
Đứng ở phía trước trước giảng bài cho các học sinh này là một người thanh niên.
Chính là Mặc Vân Khởi!
Diệp Huyên mỉm cười. Mặc Vân Khởi giờ đây đã không còn xốc nổi lòe loẹt như xưa nữa mà đã trở nên trưởng thành chững chạc vô cùng.
Hắn ta trưởng thành rồi.
Diệp Huyên bỗng nhớ về những ngày đầu tiên đến học viện Thương Lan.
Khoảng thời gian vui vẻ biết bao.
Có Kỷ An Chi, Tiếu Thất, Bạch Trạch...
Hoài niệm vô cùng.
Nụ cười trên mặt hắn càng sâu thêm.
Lúc này, Mặc Vân Khởi đang giảng bài như cảm nhận được gì đó mà ngẩng lên nhìn về nơi Diệp Huyên đang đứng. Thấy hắn ở đó, Mặc Vân Khởi thoáng ngẩn ra rồi cười lên: “Sao lại về rồi?"
Các học sinh đồng loạt quay đầu, nhìn thấy Diệp Huyên thì ngẩn ra rồi vội vàng đứng dậy thi lễ: “Tham kiến Viện trưởng!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!