Trong bóng tối, một bóng người màu đen lặng lẽ lùi về.
Bên dưới, Diệp Huyên dẫn Đế Khuyển đi tới trước Quỷ Môn, Diệp Huyên chém xuống một kiếm.
Xoẹt…
Một kiếm chém xuống, tia lửa bắn tung tóe!
Nhưng Quỷ Môn lại không hề bị ảnh hưởng!
Diệp Huyên cau mày, hắn nhìn về phía Đế Khuyển, Đế Khuyển vung móng vuốt về phía trước.
Ầm!
Quỷ Môn chấn động kịch liệt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi…
Đế Khuyển cau mày: “Cánh cửa này không đơn giản!”
Diệp Huyên xòe tay phải ra, kiếm Tiên Linh trong tay biến thành kiếm Khí Âm Linh, một giây sau, hắn đâm kiếm ra.
Ầm!
Quỷ Môn lại rung lên một lần nữa, Diệp Huyên cũng lùi xa mấy trượng!
Diệp Huyên cau mày, trong lòng hơi khiếp sợ, hắn không ngờ ngay cả kiếm Khí Âm Linh cũng không ảnh hưởng đến nói!
Phải biết rằng kiếm Khí Âm Linh này chính là Tiên khí đó!
Đế Khuyển nói: “Cánh cửa này hơi đặc biệt, e rằng chỉ có kiếm Trấn Hồn của ngươi mới có thể phá được”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiểu Hồn, ngươi có thể phá được thứ này không?”
Một lát sau, giọng nói của Tiểu Hồn vang lên: “Không được!”
Diệp Huyên ngạc nhiên nói: “Ngươi cũng không thể sao?”
Tiểu Hồn nói: “Không phải ta không thể, mà là thực lực của Tiểu chủ không đủ, không thể phát huy toàn bộ thực lực của ta”.