Lý Lan im lặng một hồi lâu mới nói: “Được”.
Tiên Cổ Đồng cũng trầm tư một hồi, nói: “Được”.
Tiên Cổ Yêu gật đầu rồi nhìn sang người phụ nữ đang đứng ở một bên, khiến bà ta vô thức chột dạ.
Tiên Cổ Yêu đi đến, nhẹ giọng nói: “Con đã lớn rồi, không cần cha mẹ sắp xếp từng chuyện cho nữa”.
Sau đó thì rời đi.
Để lại Người phụ nữ và Tiên Cổ Đồng với sắc mặt khó coi.
...
Tiên Cổ Yêu đi đến đại điện đã vắng bóng khách khứa.
Nàng ấy gọi: “Ra đây”.
Một ông lão áo trắng chậm rãi bước ra từ phía sau.
Tiên Cổ Yêu lãnh đạm hỏi: “Khi hắn vào không được đối đãi như người khác, đúng không?"
Ông lão gật đầu.
Tiên Cổ Yêu im lặng hồi lâu mới hỏi tiếp: “Khi ấy hắn có giận không?"
Ông lão do dự rồi đáp: “Hẳn là vẫn chưa, Diệp công tử chỉ là nhìn bốn phía như đang tìm tiểu thư”.
Tiên Cổ Yêu siết tay lại, ánh mắt lạnh đi, hồi lâu sau lại hỏi: “Lúc rời đi hắn có nói gì không?"
Ông lão muốn nói lại thôi.
Tiên Cổ Yêu nhắm mắt: “Nói!"
Ông lão hạ giọng: “Diệp công tử nói sẽ không bao giờ đặt chân đến Tiên Cổ Thành nữa”.
Hai mắt Tiên Cổ Yêu mở to, đôi tay siết lại, rất lâu sau mới nhắm lại.
...
Vân giới.
Trên đỉnh Vân Phong có một cô gái ngồi trên manh chiếu, tay đặt trên gối, đã vào trạng thái nhập định.
Người này chính là Giới chủ Vân giới.
Giữa đôi tay nàng ta đang có từng tia sáng lấp lóe.
Nàng đang tu luyện theo quyển Bộ Luật Thần Đạo mà Tần Quan viết.
Lúc này, có một ông lão chậm rãi đi đến, thấy Thần Lam đang tu luyện thì khẽ thi lễ. Thấy ông ta muốn lui xuống, Thần Lam lên tiếng: “Nói đi”.
Ông lão gật đầu, kể lại chuyện ở Tiên Cổ Thành.
Thần Lam khẽ cau mày: “Hắn dùng Bộ Luật Thần Đạo làm quà?"