Diệp Huyên lắc đầu: “Hắn ta ăn nói lỗ mãng, đáng chết”.
Cô gái cười nói: “Diệp công tử, ngươi có biết bây giờ có bao nhiêu người muốn ngươi chết không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Biết, nhưng ta vẫn còn sống”.
Nói xong, hắn nhìn cô gái: “Ta đến thương hội Vạn Bảo là để làm ăn, không phải đến giết người, nhưng đạo đãi khách của thương hội Vạn Bảo thật khiến ta thất vọng”.
Cô gái nhìn thẳng vào Diệp Huyên: “Ngươi đúng là ngông cuồng, ngông cuồng đến mức ta muốn đánh chết ngươi!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Đế Khuyển: “Trong bóng tối có bao nhiêu cao thủ Thánh Cảnh?”
Đế Khuyển đáp: “Ba!”
Diệp Huyên gật đầu: “Giết một người trước”.
Diệp Huyên dứt lời, Đế Khuyển đã xông ra ngoài.
Cô gái híp mắt lại, đang muốn ra tay, Diệp Huyên đột nhiên vung tay phải lên, một thanh kiếm lơ lửng bên cạnh hắn.
Thanh kiếm trên đỉnh tháp!
Sau khi thanh kiếm này xuất hiện, sắc mặt cô gái hoàn toàn thay đổi!
Diệp Huyên cười nói: “Đừng lo lắng, cô không làm gì, ta cũng sẽ không làm gì!”
Cô gái đang muốn nói chuyện, lúc này, Đế Khuyển đã đi vào, dưới chân nó là một cái đầu máu chảy đầm đìa!
Dù Đế Khuyển cũng là Thánh Cảnh, nhưng cao thủ Thánh Cảnh bình thường của nhân loại hoàn toàn không phải đối thủ của nó.
Khi nhìn thấy cái đầu máu chảy đầm đìa này, sắc mặt cô gái lập tức trở nên lạnh lẽo, nàng ta nhìn thẳng vào Diệp Huyên, Diệp Huyên đứng dậy, nhìn cô gái: “Đúng là có rất nhiều người muốn giết ta, ta cũng không đánh lại nhiều người như vậy, nhưng ai ra tay với ta trước, ta sẽ giết chết kẻ đó trước. Bây giờ ta ở thương hội Vạn Bảo các người, bảo vật kia cũng ở trên người ta, hỏi một câu, thương hội Vạn Bảo có cần không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!