Tần Quan chớp mắt, sau đó, hai tay nàng ta chắp lại làm kết ấn, miệng lẩm nhẩm niệm chú, một lúc sau, đột nhiên mở bừng mắt, khẽ nói: “Ma-ni-ma-ni-hong, tiền đến… À không phải, kiếm đến! Kiếm đến!”
Ầm!
Thoáng chốc, một thanh kiếm xuất hiện trên đầu Lam tôn, sau đó, thanh kiếm kia rơi thẳng xuống, Lam tôn kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị thanh kiếm kia đâm vào trong thân thể.
Ầm!
Thân xác Lam tôn lập tức vỡ vụn!
Mọi người: “…”
Giờ phút này, Lam tôn hoàn toàn ngơ ngác!
Chuyện gì vậy?
Một kiếm kia chém đến nhưng bà ta lại không cảm thấy được gì!
Bên cạnh, Kiếp Chủ và Vân sư cũng thầm lo sợ, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Tần các chủ kia còn là một kiếm tu?
Đúng lúc này, một khí thế khủng bố bỗng nhiên bao phủ Lam tôn. Dưới khí thế ấy, linh hồn vốn nên biến mất của bà ta thế mà lại trực tiếp được bảo vệ!
Bấy giờ, bỗng có một người đàn ông trung niên xuất hiện ở phía chân trời.
Kiếp Chủ và Vân sư thấy ông ta thì thầm hoảng sợ, vội vàng cúi chào: "Cổ Hiền Giả!"
Diệp Huyên kinh ngạc liếc người đàn ông trung niên kia.
Hiển nhiên, ông ta chính là một vị cao thủ siêu cấp có cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên!
Cổ Hiền Giả nhìn Tần Quan nói: "Tần các chủ, hơi quá đáng rồi đó!"
Tần Quan nhíu hàng mày xanh đen lại hỏi: "Ông đang trách ta đó hả?"
Cổ Hiền Giả lạnh mặt đáp: "Đúng vậy!"
Tần Quan gật đầu: "Xem ra, ông định đánh nhau!"
Cổ Hiền Giả nhàn nhạt nói: "Mong Tần các chủ chỉ điểm!"
Tần Quan bỗng quát: "Thần Hạm Tinh Không đâu!"