Chu U hỏi: “Trông Đạo công tử không được khỏe, có chuyện gì sao?"
Đạo Lăng vội lắc đầu: “Không có gì, hơi khó thở thôi”.
Chu U: “...”
Diệp Huyên hỏi: “Chu U cô nương đã là bạn của Tần Quan cô nương thì cũng là người phe ta, nếu vậy thì ta có việc cần nhờ cô... Cô không ngại chứ?"
Chu U ngạc nhiên.
Diệp Huyên nhìn thẳng vào mắt nàng ấy: “Không thành vấn đề chứ?"
Chu U do dự trước khi trả lời: “Đương nhiên”.
Diệp Huyên vội nói: “Là thế này, ta muốn xin chút Trụ Mạch. Không nhiều lắm đâu, tầm mấy chục nghìn là được”.
Trụ Mạch.
Sau khi đạt đến Tuế Nguyệt Cảnh, hắn nhận ra Tinh Thần Mạch đã không còn bao nhiêu tác dụng.
Phải tìm Trụ Mạch.
Những lời này của hắn khiến sắc mặt Chu U cứng đờ.
Đạo Lăng chần chừ, cuối cùng cũng không dám mở miệng.
Y cũng rất muốn xin chút Trụ Mạch vì Tinh Thần Mạch đã không còn hiệu quả, nhưng vừa gặp đã mở miệng xin xỏ như cái tên này thì đúng là mặt mũi vứt xuống mương.
Chu U cười khổ: “Diệp công tử, mấy nghìn Trụ Mạch... quá nhiều”.
Diệp Huyên chớp mắt: “Nhiều á?"
Chu U gật đầu: “Rất rất nhiều. Không dám giấu gì, Chu tộc ta hiện nay chỉ có chưa đến hai trăm nghìn”.
Diệp Huyên cau mày: “Sao ít vậy? Ta nhớ Tần Quan nói nàng có tận mấy triệu lận”.
Chu U cười đắng chát: “Tần Quan cô nương? Không so với nàng được. Tiên Bảo Các của nàng ta hoạt động khắp chư thiên vạn giới, bản thân nàng lại sáng tạo cảnh giới... Ngươi có biết người nơi này làm cách nào để đạt đến Tuế Nguyệt Cảnh không?"
Diệp Huyên lắc đầu.
Chu U cười: “Vì khi ấy Tần Quan cô nương đến buôn bán, nói chỉ cần nộp hai trăm nghìn Trụ Mạch là sẽ đưa phương pháp tu luyện cho mọi người”.
Diệp Huyên cau mày: “Không đúng. Tần Quan nói hệ thống tu luyện là tạo phúc cho vũ trụ, sẽ không thu lệ phí”.
Chu U gật đầu: “Ta biết nàng ta nói sẽ không bóc lột dân chúng, nhưng nàng ta cũng nói chúng ta không phải dân chúng mà là tư bản”.
Diệp Huyên: “...”
Đạo Lăng cau mày: “Tư bản là gì?"
Chu U lắc đầu: “Ta không rõ, nhưng đại ý là không phải người nghèo. Theo ta biết, Tần Quan cô nương đã bán cảnh giới này cho rất nhiều vũ trụ, vô số đại lão cao cấp đều bị nàng ta bòn tiền”.
Diệp Huyên im lặng. Cô nương ấy kiếm tiền kinh thật.