Chạy!
Tốc độ của Diệp Huyên cực nhanh, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối chân trời.
Sau một thoáng ngây người, Đạo Lăng cũng biến mất theo. Diệp Huyên đã chạy rồi, y còn ở lại thì chỉ còn nước bị đánh vỡ đầu.
Có cường giả Thích tộc bên Thích Thiển muốn đuổi theo nhưng bị ngăn lại.
Lão lắc đầu: “Chúng ta không làm gì được chúng”.
Cường giả kia im lặng.
Đúng như lời Thích Thiển nói, bọn họ đã không làm gì được Diệp Huyên và Đạo Lăng nữa.
Lấy thực lực của họ, nếu không đánh mà chỉ trốn thì có thêm vài cường giả Tuế Nguyệt Cảnh nữa cũng không làm được gì.
Một vài cường giả Thích tộc buông tiếng thở dài.
Sự việc lần này đã trực tiếp hủy diệt Thích tộc.
Thích Nguyên tử trận, Thích Thiên bỏ đi, cả tộc rơi vào tình huống tồi tệ.
Một cường giả Thích tộc lên tiếng: “Chúng ta phải làm gì?"
Thích Thiển im lặng một hồi rồi nói: “Phải làm hai việc. Thứ nhất, tìm Thích Thiên trở lại. Thứ hai, loan truyền tin về thanh kiếm trong tay Diệp Huyên”.
Một cường giả Thích tộc vội nói: “Hay! Ta không tin không có ai động lòng với món thần khí ấy, chắc chắn sẽ có người đến tìm hắn, như vậy có thể kéo dài thời gian cho Thích tộc chúng ta”.
Thích Thiển thì thầm: “Hy vọng Thích tộc ta có thể vượt qua hiểm họa lần này...”
Thực lực và thiên phú hiện tại của Diệp Huyên và Đạo Lăng quá mức kinh khủng, nếu cả hai tiếp tục trưởng thành...
Không dám nghĩ nữa!
...
Diệp Huyên đang chạy thì dừng bước, hắn quay đầu lại, rồi phải nhíu mày khi nhận ra Thích tộc không đuổi theo.
Đạo Lăng bên cạnh hắn nói: “Huynh đang tự hỏi vì sao không có ai đuổi theo à?"
Diệp Huyên gật đầu.
Đạo Lăng cười toe: “Ta cũng chẳng biết”.
Diệp Huyên đen mặt: “Không biết thì im giùm”.
Đạo Lăng cười ha hả.
Lúc này, có một cô gái xuất hiện trước mặt họ - Chu U.
Nàng ấy khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, Đạo công tử”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!