Quân Tà còn đang định nói gì đó thì ông lão đeo mặt nạ đã rời đi!
Lời cần truyền cũng đã truyền xong, nhiều lời thêm chỉ vô ích, cứ để Quân Tà tự lựa chọn đường đi của bản thân vậy.
Quân Tà đứng yên tại chỗ không nói gì.
Cổ lão trầm giọng nói: "Vị Các chủ kia có ý gì?"
Quân Tà nhìn hai người Diệp Huyên ở phía xa, không biết đang suy nghĩ điều chi.
...
Nơi nào đó trong tinh không, Tần Quan đang bước đi chợt dừng chân lại.
Nàng ta mở to mắt: "Làm gì vậy?"
Xung quanh nàng ta chỉ có tinh không vô tận, chẳng có gì cả!
Tần Quan cười bảo: "Ta phát hiện ra ngươi rồi!"
Vẫn không có lời hồi đáp nào.
Tần Quan khẽ mỉm cười: "Đừng có như vậy, nếu có chuyện gì thì nói đi".
Một lúc sau, một giọng nói mịt mờ bỗng vang lên: "Người phụ nữ kia, ngươi nhúng tay vào nhiều chuyện quá!"
Giọng nói không giống như đến từ một nơi cố định nào cả, nó như thể truyền đến từ trong dòng thời gian thoi đưa.
Tần Quan cười nói: "Kiếp Chủ, ta cho ngươi một lời khuyên nhé?"
"Không cần!"
Tần Quan nhún vai một cái, không nói gì nữa.
Giọng nói kia lại vang lên: "Thứ khác loài như ngươi đừng lo chuyện bao đồng nữa, ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!"
Tần Quan cau mày: "Ngươi đang uy hiếp ta đấy à?"
"Đúng vậy!"
Tần Quan có chút tức giận, nàng ta mở túi lấy ra một món đồ, nhưng đúng lúc này, tinh vực trong phạm vi mấy chục triệu dặm bỗng bốc cháy!
Vũ trụ tịch diệt!
Mà lúc này, dưới chân Tần Quan đột nhiên xuất hiện một vòng thái cực.
Vũ trụ xung quanh đã bị xóa đi, nhưng Tần Quan lại chẳng hề hấn gì, vòng thái cực này đã ngăn cản lại tất cả ngoại lực.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!