Luồng sáng trắng chợt rung mạnh, sau đó nổ tung.
Lúc này, một người đàn ông Linh Ma cao to liền xuất hiện trên bầu trời của Lâm Thành, ánh mắt xa xăm như bầu trời sao, có điều lúc này ánh mắt tràn đầy vẻ giận dữ và sát ý.
Người đàn ông cao to liếc nhìn xung quanh một lượt nhưng không phát hiện được gì.
Người đàn ông cao to quay đầu nhìn về phía xa: “Ra đây”.
Gã vừa dứt lời thì một cao thủ Linh Ma tộc liền xuất hiện trước mặt gã.
Cao thủ Linh Ma tộc đó cung kính hành lễ rồi quỳ xuống: “Bái kiến Tả Tôn”.
Người đó là Tả Tôn của Linh Ma tộc, địa vị cực cao.
Tả Tôn nói với vẻ lạnh lùng: “Đã có chuyện gì?”
Cao thủ Linh Ma tộc đó lại hành lễ rồi kể hết đầu đuôi sự việc trước đó một lượt.
Tả Tôn nghe xong câu chuyện của cao thủ Linh Ma tộc thì vẻ mặt liền trở nên vô cùng khó coi.
Giết hết cả thành rồi.
Không ngờ Linh Ma tộc lại bị người ta giết sạch cả thành.
Tả Tôn như nhớ ra gì đó, đột nhiên giận dữ nói: “Linh Ma Thần sư đâu? Nhiệm vụ của bà ta là gì? Không ngờ lại để người ta giết hết cả thành, rõ ràng là một sự sỉ nhục lớn mà”.
Cao thủ Linh Ma tộc đó do dự một lúc rồi nói: “Linh Ma Thần sư đã tử trận rồi…”
Tử trận.
Tả Tôn ngây ra: “Đã chết rồi sao?”
Cao thủ Linh Ma tộc gật đầu, nói với giọng run run: “Đúng vậy”.
Tả Tôn im lặng, biểu cảm dần bình tĩnh trở lại.
Gã biết rất rõ thực lực của Linh Ma Thần sư, bà ta là người từng chinh chiến đại hoang với bọn họ, cảnh giới lượng biến đỉnh phong… Vậy mà đối phương lại tử trận.
Tả Tôn im lặng một lúc rồi nói: “Đại Hoang đã xuất hiện kiếm tu siêu cấp từ khi nào?
Cao thủ tộc Linh Mâ do dự một lúc rồi nói: “Trước đây ta có nghe Linh Ma Thần sư nói hình như thiếu niên đó không phải người của Đại Hoang…”
Tả Tôn chau mày: “Không phải người của Đại Hoang sao?”
Cao thủ Linh Ma tộc đó gật đầu: “Đúng vậy”.
Vẻ mặt Tả Tôn nặng trĩu: “Nếu hắn đã không phải người của Đại Hoang vậy tại sao lại đến giết hết cả thành Linh Ma tộc ta?”