Thanh Liên lắc đầu: “Ta không biết!”
Diệp Huyên sửng sốt.
Thanh Liên cười khổ: “Ta thật sự không biết! Thật ra lúc trước chúng ta cũng cho rằng Tiên Bảo Các ở Cổ Thế Giới chính là tổng bộ, nhưng sau đó mới phát hiện là hoàn toàn không phải”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ngay cả cô cũng không biết tổng bộ của các cô?”
Thanh Liên gật đầu: “Chỉ có Các chủ mới biết thôi, mà có lẽ đã lâu rồi chúng ta không gặp Các chủ! Có điều, trước đó ta mới biết được một tin tức, hình như nàng từng xuất hiện ở Đại Hoang Cổ giới!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Đại Hoang Cổ giới?”
Thanh Liên gật đầu: “Đó là một nơi vô cùng nguy hiểm, tương truyền, nơi đó có khí Vô Lượng trong truyền thuyết, có thể giúp người ta đạt tới Vô Lượng Cảnh”.
Khí Vô Lượng!
Diệp Huyên quan sát Thanh Liên một lúc, sau đó nói: “Thanh Liên cô nương, cô là Bán Bộ Vô Lượng sao?”
Thanh Liên gật đầu: “Đúng thé!”
Diệp Huyên nói: “Cổ Thế Giới các cô có cường giả Vô Lượng Cảnh không?”
Thanh Liên cười đáp: “Có! Ta hiểu ý của Diệp công tử, không nhất định là có khí Vô Lượng mới có thể đạt tới Vô Lượng Cảnh, tu luyện bình thường vẫn làm được, có điều sẽ khó khăn hơn rất nhiều!”
Nói đến đây, nàng ta im lặng một lát rồi mới tiếp tục: “Như thế cũng rất giống với thế tục, nếu sau lưng cậu có người chống lưng, chẳng phải sẽ nâng cao thực lực nhanh hơn nhiều à? Còn nếu không có ai chống lưng thì chỉ có thể cố gắng thôi, đúng không?”
Diệp Huyên: “…”
Thanh Liên lại nói: “Trên thế giới này có không ít người ưu tú, nhưng tài nguyên vẫn quan trọng hơn, không có tài nguyên tu luyện, cho dù có thiên phú đến mức nào cũng nửa bước khó đi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu, nếu ta có tài nguyên tu luyện, có lẽ ta đã áp đảo được Tam Kiếm rồi!”
Tiểu Tháp: “…”
Thanh Liên khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, ta phải trở về báo cáo rồi! Tiếp theo cậu có dự tính gì không?”
Dự tính?