Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Đúng thế!”
Diệp Huyên cười bảo: “Đi! Đến Trung Thế Giới!”
Dương Niệm Tuyết nhìn Diệp Huyên: “Đệ biết cô gái đeo giỏ trúc vừa nãy là ai không?”
Diệp Huyên nghiêm giọng hỏi: “Tỷ biết à?”
Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Chắc hẳn nàng đến từ Trung Thế Giới”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Sao lại nhìn ra được?”
Dương Niệm Tuyết nhàn nhạt đáp: “Nàng hẳn là Thần nữ giỏ trúc bí ẩn của Trung Thế Giới. Ở Trung Thế Giới, nàng nổi tiếng như vị Các chủ của Tiêu Bảo Các vậy, ở đó họ là hai người phụ nữ đánh nhau giỏi nhất đấy, đương nhiên sau khi Niệm tỷ của đệ đến đó thì lại thêm một người nữa…”
Nói xong, nàng ngừng một chút rồi nói tiếp: “Niệm tỷ của đệ cũng đánh nhau rất giỏi!”
Ba người phụ nữ!
Vẻ mặt Diệp Huyên hơi kỳ lạ: “Những người đánh nhau giỏi đều là phụ nữ à?”
Dương Niệm Tuyết lắc đầu: “Ba người họ chỉ được gọi là ba người phụ nữ đánh giỏi nhất thôi, chứ ở đó vẫn còn cường giả hàng đầu, là cường giả hàng đầu thực thụ”.
Diệp Huyên hơi nhíu mày: “Lợi hại đến vậy ư?”
Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Huyên hạ thấp giọng: “Trước đây tỷ từng ở đó rồi à?”
Dương Niệm Tuyết gật đầu, nhưng như thể nghĩ đến điều gì đó, nàng lại lắc đầu: “Chưa!”
Diệp Huyên nhìn Dương Niệm Tuyết: “Không phải tỷ có kẻ thù ở nơi đó đấy chứ?”
Mặt Dương Niệm Tuyết đen sì: “Sao có thể thế được!”
Diệp Huyên im lặng.
Đậu má!
Trực giác nói cho hắn biết tỷ tỷ đưa hắn đến Trung Thế Giới chắc chắn là có âm mưu.
Dương Niệm Tuyết nói tiếp: “Tiếp theo chẳng phải đệ muốn tu luyện thần hồn sao? Ở Trung Thế Giới có một loại thần vật tên là cây Thần Hồn, vật này nuôi dưỡng thần hồn cực tốt, nếu đệ lấy được nó thì có thể dễ dàng đạt đến thần hồn Bất Hủ Cảnh!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Thật chứ?”
Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Thật!”
Diệp Huyên cười bảo: “Chúng ta đến Trung Thế Giới đi!”
Mặt mày Dương Niệm Tuyết chợt trở nên hớn hở: “Đi thôi!”
Nói xong hai tỷ đệ lên đường đến Trung Thế Giới.
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nhiên lên tiếng: “Tiểu chủ, với trí thông minh của người chắc đã biết Niệm Tuyết Tiểu chủ muốn lừa người! Vì sao người còn đi?”