Diệp Huyên bị đấm bay đi như một con diều đứt dây, toàn thân trên dưới lấp lóe ánh vàng. Cứ mỗi một tia sáng lóe lên, hắn lại phun ra một ngụm máu.
Hắn lui lại chừng mấy trăm nghìn trượng mới có thể dừng lại, khi ấy sắc mặt đã trắng như vôi.
Hắn cúi xuống nhìn, thấy chiến giáp của Nhị Nha vẫn hoàn hảo, nhưng vấn đề ở chỗ thân xác hắn đã gặp chuyện lớn.
Bị thương rất nặng.
Chiến giáp lợi hại thật nhưng thân xác hắn thì không.
Sắc mặt Diệp Huyên đanh lại. Nếu không có chiến giáp của Nhị Nha thay hắn hấp thụ phần lớn sức mạnh thì hắn đã bỏ mạng dưới cú đấm kia rồi.
Hắn ngẩng đầu, thấy lão già nơi xa đã dần trở nên mờ ảo.
Lão ta trừng trộ nhìn hắn: “Chém tương lai! Ngươi có thể trở lại quá khứ để chém tương lai!"
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.
Lão ta im lặng một hồi mới hỏi: “Vì sao ngươi không bị pháp tắc Thời Gian xóa sổ?"
Diệp Huyên: “Ông biết Thời Gian Chi Chủ không?"
Đồng tử lão già co lại: “Ngươi biết?"
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.
Lão già run run: “Ban nãy ta hỏi ngươi có chống lưng hay không, vì sao ngươi không nói ra Thời Gian Chi Chủ... Ngươi mà nói thì lão phu có mười nghìn lá gan cũng không dám ra tay với ngươi!"
Diệp Huyên nhìn lão: “Tam Kiếm còn lợi hại hơn Thời Gian Chi Chủ nhiều”.
Sắc mặt lão ta đọng lại.
Diệp Huyên bỗng hỏi: “Thời Gian Chi Chủ lợi hại lắm đúng không?"
Một tia mịt mờ dâng lên trong mắt lão già: “Như Thần”.
Giống như Thần!
Diệp Huyên im lặng.
Có phải hắn đã đánh giá thấp thực lực của Thời Gian Chi Chủ rồi không?
Thật ra cũng không trách hắn, chỉ vì Thời Gian Chi Chủ ban đầu quá mức khép nép.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy, đối phương còn quỳ nữa cơ...
Nhưng Diệp Huyên quên mất người khiến Thời Gian Chi Chủ quỳ không phải hắn.
Lão già kia đã biến mất không còn.
Diệp Huyên không dám nghĩ nhiều, cũng không dám khinh thường cú đấm này. Hắn không chọn phòng thủ mà bước tới trước, đâm kiếm ra.
Mũi kiếm điềm tĩnh như nước chảy nhưng lại khiến lão già biến sắc, đồng tử rụt dẹp lại thành hình kim như vừa nhìn thấy điều gì kinh khủng. một khắc sau, vẻ kinh hoàng ấy biến thành phẫn nộ: “Vậy thì lấy mạng đổi mạng!"
Nói xong, lão dùng hết toàn lực tung ra thêm một cú đấm.
Ánh sáng vàng chói lòa như mặt trời bùng nổ khiến thời không khắp nơi sôi trào.
Ầm!