Mà trong lúc lùi lại này, tia hàn mang ấy vẫn bám sát Diệp Huyên như ruồi bâu hủ mật.
Diệp Huyên vô cảm.
Ta cứ chặn lại đấy!
Thanh Nhi từng nói, trên thế gian này chỉ có bốn người có thể đánh vỡ được kiếm Thanh Huyên, mà ba người trong số đó đều cùng một phe với hắn, Diệp Huyên còn sợ cái lông gì nữa?
Hơn nữa thân thể hắn cũng đủ mạnh, chỉ cần không đánh hắn chết trong một đòn thì Diệp Huyên hắn vĩnh viễn bất tử.
Ầm!
Diệp Huyên và khiên lại lần nữa cùng bị chấn lùi!
Diệp Huyên không ngừng bị áp chế, nhưng tia hàn mang kia cũng không phá được khiên kiếm của hắn.
Một lát sau, tia hàn mang kia đột nhiên dừng lại.
Diệp Huyên nhìn phía đối diện, trước mặt hắn không xa có một người đàn ông đang đứng, trên đỉnh đầu người này có một chiếc sừng, giữa hàng mày có mọc một chiếc vảy, mà trong tay người đàn ông đang cầm một thanh trường thương!
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, đây là một trong hai Điện chủ còn lại sao?
Lúc này, giọng nói của Tiêu chủ quản đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: "Diệp công tử, người này là yêu nghiệt siêu cấp trong thế hệ trẻ của Yêu Thần giới, tên là Xích Tu, hiện tại cũng là cường giả tầng sáu, Diệp công tử phải cẩn thận!"
Thế hệ trẻ!
Diệp Huyên nhìn Xích Tu kia, hắn ta cũng liếc nhìn kiếm trong tay Diệp Huyên, sau đó ánh mắt ánh lên một tia xem thường: "Nếu không có kiếm này, ta giết ngươi chỉ cần một chiêu!"
Diệp Huyên cười hỏi: "Ngươi chắc không?"
Xích Tu nhìn Diệp Huyên: "Ngươi có dám không dùng kiếm này?"
Diệp Huyên gật đầu: "Dám chứ!"
Dứt lời, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn liền biến mất.
Thấy thế, Xích Tu híp hai mắt lại: "Ngươi cũng là một đấng nam nhi đấy!"
Nói rồi, hắn ta lập tức định ra tay, nhưng Diệp Huyên đột nhiên nói: "Đợi đã!"
Xích Tu khẽ nhíu mày: "Sao? Ngươi muốn đổi ý?"
Diệp Huyên lắc đầu: "Không phải! Chỉ là có một câu hỏi nho nhỏ!"
Nói xong, hắn nhìn khắp bốn phía rồi hỏi: "Giáo chủ của các ngươi đâu?"
Giáo chủ!