Ông lão quay đầu nhìn một người đàn ông ở phía dưới: "Ngươi có lầm hay không?"
Người đàn ông kia đưa mắt nhìn Diệp Huyên, gã do dự một lúc rồi nói: "Không lầm đâu, hắn hẳn là Diệp Huyên!"
Ông lão trầm giọng nói: "Hẳn là? Ngươi không chắc?"
Người đàn ông đáp: "Vốn là chắc chắn, nhưng hắn..."
Nói đoạn, gã nhìn sang Diệp Huyên: "Ngươi thật sự không phải là Diệp Huyên?"
Diệp Huyên gật đầu: "Thật sự không phải!"
Người đàn ông trầm giọng nói: "Vậy ngươi là ai?"
Diệp Huyên nói: "Dương Huyên!"
Người đàn ông cau mày lại: "Dương Huyên?"
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn mọi người xung quanh, sau đó làm vẻ vô tội: "Chư vị, các ngươi tìm Diệp Huyên thì tìm Diệp Huyên đi, tìm Dương Huyên ta làm gì?"
Ông lão nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Ngươi thật sự không phải là Diệp Huyên?"
Diệp Huyên dựng thẳng tay phải lên: "Ta có thể thề với trời, nếu ta không phải Dương Huyên thì thần hồn câu diệt!"
Mọi người: "..."
Bên trong Tiểu Tháp, Thần Chiêu do dự một lúc rồi nói: "Diệp công tử, ngươi... Kiểu thề này không được nói lung tung đâu! Sẽ gặp báo ứng đó!"
Tiểu Tháp đột nhiên khẽ thở dài: "Nữ nhân, ngươi còn non và xanh lắm".
Thần Chiêu: "..."
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên không xa.
Nhìn thấy người đàn ông này, vẻ mặt Diệp Huyên cứng lại.
Người đến chính là Vân Xuyên.
Vân Xuyên nhìn Diệp Huyên, cười hỏi: "Diệp công tử, không biết ngươi đổi họ từ khi nào?"
Diệp Huyên cũng không giả bộ nữa, cười đáp: "Vân Xuyên huynh, lại gặp mặt rồi!"
Vân Xuyên cười nói: "Diệp công tử, lúc trước ngươi để Yêu Giáo ta đợi hơi bị lâu đấy".
Diệp Huyên cười ha ha: "Ta cũng không cố ý đâu!"
Vân Xuyên khẽ nhíu mày: "Cũng không phải cố ý nghĩa là gặp phải chuyện gì bất trắc à?"
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: "À thôi, ta cố ý đấy!"
Vẻ mặt Vân Xuyên sượng đi.
Xung quanh, nháy mắt sắc mặt của các cường giả Yêu Giáo đều trở nên khó coi.
Cố ý!