Diệp Huyên cười: “Người sáng tạo ra Vũ Trụ Thư có thể đỡ được một kiếm của đại ca ta không?”
Đế Minh nheo mắt, không nói gì.
Diệp Huyên không nói nữa, dẫn Chu Tân quay người rời đi.
Đế Minh cũng không nói thêm lời nào nữa.
Lúc này bên cạnh Đế Minh xuất hiện một ông lão, ông ta nhìn theo hướng Diệp Huyên và Chu Tân rời đi phía xa rồi trầm giọng bảo: “Không cần hắn, chúng ta cũng có thể vào được thời không Na Trụ”.
Đế Minh lắc đầu: “Cái giá quá đắt, quá đắt!”
Nói rồi ông ta nhìn Diệp Huyên phía xa, nhẹ giọng nói: “Thanh kiếm trong tay cậu ta có thể khống chế thời không, có thanh kiếm đó, chúng ta không cần hy sinh bất cứ ai cũng có thể vào được”.
Ông lão nghiêm nghị bảo: “Chàng trai này như thần tiên vậy, tiếp xúc với hắn nhiều, ta sợ ngài sẽ bị tức chết”.
Đế Minh im lặng một lúc lâu mới lên tiếng: “Hắn sẽ thoả hiệp thôi”.
Vũ Trụ Thư!
Sở dĩ ban đầu ông ta hy sinh người dân Thương Khâu Quốc là vì phát hiện ra Vũ Trụ Thư, nhưng với thực lực của Thương Khâu Quốc khi đó hoàn toàn không thể vào được thời không Na Trụ.
Cuối cùng bọn họ quyết định hy sinh người dân Thương Khâu Quốc, tập trung tài nguyên cho những người này, dốc toàn lực của cả nước để nâng cao thực lực của bốn mươi chín người.
Mà mục đích của bọn họ chính là thời không Na Trụ!
Nhưng vừa nãy khi tỉnh lại, ông ta ngạc nhiên mà mừng rỡ phát hiện kiếm trong tay Diệp Huyên có thể khống chế thời không!
Thanh kiếm này có thể phá được lực lượng thời không của thời không Na Trụ không?
Theo ông ta thấy thì rất có khả năng này.
Bởi vì người phía sau Diệp Huyên rất mạnh!
…
Ở nơi khác.
Diệp Huyên và Chu Tân trở về Chu tộc, sau khi về đến Chu tộc, Diệp Huyên bắt đầu bế quan.
Hắn ngồi xếp bằng dưới đất, hai mắt khép hờ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!