Xa xa, Chu Tân nhìn Diệp Huyên, lần đầu tiên trong mắt hiện lên vẻ nghiêm nghị: “Trảm Tương Lai!”
Diệp Huyên gật đầu.
Sau khi im lặng một lúc lâu, Chu Tân nói: “Lợi hại!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Có vẻ không có tác dụng với cô”.
Chu Tân khẽ lắc đầu: “Ngươi sai rồi, sở dĩ ta né được nhát kiếm này là do ta có đề phòng, khi ta tập trung toàn bộ tinh thần để phòng bị thì có thể cảm nhận được nguy hiểm trong một khoảng thời gian của tương lai, vì vậy nhát kiếm này của ngươi chém tới, ta có thể dựa vào bản năng nguy cơ để phòng ngự, nhưng nếu ta không có chuẩn bị trước thì chắc chắn không thể chống lại được nhát kiếm này của ngươi!”
Diệp Huyên trầm giọng bảo: “Nói như vậy nghĩa là nhát kiếm này của ta có thể uy hiếp được Mệnh Huyền Cảnh?”
Chu Tân gật đầu: “Có thể”.
Diệp Huyên khẽ cười: “Vậy thì tốt. Chu Tân cô nương, cô có ra tay không?”
Chu Tân lắc đầu: “Thôi!”
Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?”
Chu Tân nhìn Diệp Huyên: “Vì ta sẽ đánh chết ngươi”.
Diệp Huyên: “…”
Chu Tân xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nhìn hắn nói: “Ngươi đối mặt với cường giả Mệnh Huyền Cảnh chỉ có một cơ hội ra tay, hơn nữa ngươi nhất định phải ra tay trước. Nếu không, một khi cường giả Mệnh Huyền Cảnh ra tay thì ngươi sẽ không có cơ hội ra tay nữa đâu. Vì ngươi không có Mệnh Huyền Thể, cường giả Mệnh Huyền Cảnh muốn giết ngươi thật sự quá đơn giản”.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Quá đơn giản?”
Chu Tân gật đầu.
Diệp Huyên trầm mặc.
Chu Tân cười nhẹ: “Không tin?”
Diệp Huyên cười: “Ta tin, cô không có lý do gì để lừa ta cả”.
Chu Tân gật đầu: “Đến Đế Mộ không?”
Diệp Huyên cười trả lời: “Đi”.
Cả hai đứng dậy đi tới Đế Mộ.
Trên đường, Diệp Huyên chợt hỏi: “Chu Tân cô nương, Mệnh Huyền Chi Thể phải tu luyện thế nào?”
Chu Tân nói: “Với người khác thì gần như không thể, nhưng với ngươi chắc là rất đơn giản”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!