Hàn Giang khẽ mỉm cười, không nói gì.
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Người nghịch hành!”
Hàn Giang gật đầu: “Sau khi trở về, hắn nói rằng hắn quen được một yêu nghiệt rất mạnh, chính là cậu, lúc đấy ta không thèm để tâm, không ngờ cậu lại đi đến đây, đương nhiên… ta cũng không ngờ rằng Diệp công tử lại tài giỏi đến thế! Không hổ là người có thể đọ sức với người nghịch hành”.
Nói xong, ông ấy nhìn người của Vĩnh Dạ Thành ở xung quanh, giận dữ nói: “Còn ngây người cái gì? Bái kiếm Diệp công tử đi! À không, bắt đầu từ bây giờ, Diệp công tử sẽ là Phó thành chủ của Vĩnh Dạ Thành ta, mau bái kiến Phó thành chủ! Đừng ngẩn người ra đấy nữa! Mau hành lễ đi!”
Mọi người: “…”
Phó thành chủ!
Nghe thấy lời này của Hàn Giang, mọi người có mặt đều hơi sững sờ.
Đã thành Phó thành chủ rồi?
Mọi người cũng không nghĩ nhiều, lập tức hành lễ. Họ đều là những ông lão tinh ranh, sao lại không hiểu ý của Hàn Giang? Tất nhiên là thiếu niên trước mắt cũng thực sự đáng để ông ấy làm như vậy!
Phải biết rằng vừa rồi khi Diệp Huyên giết cường giả Đạo Minh Cảnh chẳng khác gì giết gà. Thực lực này thật sự quá kinh người!
Thấy mọi người hành lễ, Diệp Huyên hơi cạn lời, hắn trở thành Phó thành chủ rồi?
Hàn Giang xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, cười nói: “Phó thành chủ của ta, đi nào, chúng ta đến Vĩnh Dạ Thành thôi”.
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, Thiên Yếm và Mắt Thần đột nhiên xuất hiện.
Nhìn thấy hai người họ, Hàn Giang khẽ nhíu mày: “Người của Bạch Trú Thành?”
Diệp Huyên vội nói: “Bạn của ta”.
Nghe vậy, Hàn Giang chợt cười lớn: “Thì ra là bạn của Phó thành chủ, vậy thì chính là bạn của Vĩnh Dạ Thành ta rồi”.
Phó thành chủ!
Thiên Yếm nhìn Diệp Huyên: “Trở thành Phó thành chủ rồi?”
Diệp Huyên gật đầu.
Thiên Yếm không nói nên lời.
Lúc này, Mắt Thần hỏi: “Diệp huynh, sau khi chúng ta biết huynh bị Bạch Trú Thành truy sát đã rút lui khỏi Bạch Trú Thành, bây giờ…”
Thiên Yếm ở bên cạnh cũng nói: “Đúng thế, Bạch Trú Thành nói muốn cho chúng ta hai tinh mạch, chúng ta đều không cần!”
Vẻ mặt Mắt Thần cứng đờ, y ngỡ ngàng nhìn Thiên Yếm.