Diệp Huyên toét miệng ra cười: “Chào tiền bối ạ, vãn bối là Diệp Huyên, đến từ học viện Đạo Nhất”.
Ông lão lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn làm gì?”
Diệp Huyên cười đáp: “Tiền bối, vãn bối muốn nhờ tiền bối chế tạo giúp một chiếc vỏ kiếm. Ta...”
“Mau cút đi!”
Ông lão khoát tay áo, không quá kiên nhẫn bảo: “Lão phu sẽ không chế tạo bất kỳ thứ gì cho bất cứ ai cả! Cút cút!”
Nói xong, lão ta xoay người đi vào tiệm.
Diệp Huyên ở bên ngoài trầm ngâm một lát, sau đó hắn rời đi.
Ngày hôm sau Diệp Huyên lại đến tiệm rèn, hắn gõ cửa.
Cửa được mở ra, ông lão vừa nhìn thấy Diệp Huyên thì cau mày: “Ngươi vẫn chưa chịu dừng...”
Diệp Huyên nói: “Ta muốn học đúc khí!”
Đúc khí!
Hắn nghĩ tới một điều, bây giờ hắn cần một số lượng lớn kiếm, nhưng nếu mua thì với khả năng kinh tế của hắn cũng khó có thể chèo chống.
Tại sao hắn không tự chế tạo?
Tự học đúc khí!
Nghe thấy lời Diệp Huyên, ông lão hơi sửng sốt, sau đó lão ta hỏi: “Ngươi học đúc khí?”
Diệp Huyên vội đáp: “Đúng, ta học đúc khí!”
Ông lão cười khẩy: “Ngươi học đúc khí thì liên quan gì tới lão phu? Đi học người khác đi, lão phu không có thời gian tiếp ngươi!”
Diệp Huyên thản nhiên bảo: “Nếu người không nhận ta, ta sẽ không từ bỏ!”
Nghe vậy, ông lão giận tái mặt: “Ngươi đang uy hiếp ta phải không?”
Diệp Huyên vội vàng đáp: “Không không, tiền bối, ta nói thật đó, người đừng từ chối nhanh như vậy. Người xem ta thử đi, ta cũng không tệ lắm đâu!”
Ông lão trừng mắt nhìn Diệp Huyên: “Ngươi mặt dày vậy luôn hả?”
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Tiền bối, ta rất nghiêm túc. Nếu người cho ta thử một lần, người chắc chắn sẽ không thất vọng!”
Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm hồi lâu, sau đó ông ta bảo: “Ngươi không phải mặt dày nữa, mà là đã đạt tới trình độ không cần thể diện rồi!”
Diệp Huyên: “...”
Ông lão quan sát Diệp Huyên: “Là ai bảo ngươi đến đây?”
Diệp Huyên trả lời: “Là Đại trưởng lão!”
Ông lão chau mày lại: “Đại trưởng lão của học viện Đạo Nhất?”
Diệp Huyên gật đầu: “Vâng!”
Ông lão im lặng một lúc, sau đó nói: “Lão phu không nhận đồ đệ, cũng sẽ không chế tạo bất cứ thứ gì cho người khác. Ngươi đừng tới làm phiền lão phu nữa”.
Nói xong, lão ta xoay người định vào tiệm.
Diệp Huyên bỗng gọi: “Tiền bối!”
Ông lão dừng bước, quay lại nhìn Diệp Huyên. Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối có ai có thể giới thiệu cho ta không? À, người bình thường thì không cần giới thiệu! Ta cần vỏ kiếm, loại cực kỳ tốt ấy, chỉ nó mới có thể chống đỡ được kiếm kỹ của ta!”
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cần vỏ kiếm chứ không phải kiếm?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!