Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đệ nhất kiếm thần – Diệp Huyên (tác giả: Thanh Phong)

Chương 722: Bốn yêu nghiệt!
 
             Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi.  

             Hai người Tiêu Tiềm đứng đó, sắc mặt có hơi khó coi.  

             Lúc này, Bạch Linh nặng nề nói: “Người này khó đối phó, chúng ta vẫn nên đợi Nam Sơn bế quan xong đã!”  

             Tiêu Tiềm im lặng một lát, sau đó gật đầu.  

             Nhưng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện cách đó không xa, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hai người Tiêu Tiềm thay đổi.  

             Diệp Huyên nhếch miệng cười, đang định ra tay, mà lúc này, Nguyên sư vừa biến mất trước đó lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyên một lần nữa.  

             Nguyên sư lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Muốn giết người thế sao?”  

             Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Sao ông không hỏi là ai gây chuyện với ai trước?”  

             Nguyên sư nói: “Ngươi chặt đứt một tay của hắn, còn chưa đủ à?”  

             Diệp Huyên cười đáp: “Sao có thể đủ được? Nói thật, ta đánh không lại ông, dù thế ông có thể bảo vệ được hắn nhất thời, nhưng có thể bảo vệ được hắn cả đời không?”  

             Nói đến đây, vẻ mặt của hắn trở nên dữ tợn, cầm kiếm chỉ vào Tiêu Tiềm ở cách đó không xa: “Không cho ta hai trăm nghìn Tử Nguyên Tinh, cái mạng này của hắn, có thần xuống cũng không giữ được!”  

             Nguyên sư híp mắt lại: “Người trẻ tuổi làm việc không biết tiến lùi, kết cục đều sẽ cực kỳ thê thảm, có biết không?”  

             Diệp Huyên nhếch miệng cười, hắn chỉ kiếm vào Tiêu Tiềm cách đó không xa: “Ta để lại một câu ở đây, sáng ngày mai nếu không có hai trăm nghìn Tử Nguyên Tinh, đầu của ngươi chắc chắn sẽ rơi xuống, lão tử nói được làm được!”  

             Nói xong, hắn nhìn về phía Nguyên sư: “Các hạ cũng đừng uy hiếp ta, Diệp Huyên ta, mười bốn tuổi đạt đến Ngự Pháp Cảnh chân chính, mười sáu tuổi trở thành Kiếm Tiên, ta chưa từng sợ ai đâu”.  

             Nói xong, hắn xoay người bỏ đi.  

             Nghe thấy lời của Diệp Huyên, ba người Nguyên sư đều sửng sốt.  

             Mười bốn tuổi đạt đến Ngự Pháp Cảnh chân chính? Mười sáu tuổi trở thành Kiếm Tiên?  

             Cái trước còn đỡ, cái sau thì có hơi đáng sợ rồi!  

             Kiếm Tiên mười sáu tuổi không phải đáng sợ nữa, mà là cực kỳ đáng sợ!  

             Nguyên sư sa sầm mặt: “Đây là tên điên gì vậy!”  

             Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  

             Thiên tài yêu nghiệt thế này, dù là ông ta cũng không dám tùy tiện làm bậy. Vì chỉ cần không cẩn thận trở thành kẻ thù thì chắc chắn sẽ gặp phiền phức lớn! Hơn nữa chắc chắn sau lưng những người thế này đều có thế lực lớn, nếu giết chết đối phương, thế lực đứng sau đối phương có thể không dám trả thù học viện Đạo Nhất, nhưng chắc chắn dám trả thù ông ta!  

             Quan trọng nhất là một vị Kiếm Tiên mười sáu tuổi chắc chắn sẽ được học viện Đạo Nhất chú trọng bồi dưỡng, trừ khi là viện trưởng, nếu không, bất kỳ ai cũng không dám tùy tiện nhằm vào.  

             Sắc mặt hai người Tiêu Tiềm cũng hơi khó coi, đặc biệt là Tiêu Tiềm, gã không ngờ Diệp Huyên lại điên cuồng đến thế!  

             Đây là một tên điên sao?  

             Lúc này, Bạch Linh ở bên cạnh nói: “Đi về trước, sau đó thông báo với Nam Sơn!”  

             Tiêu Tiềm gật đầu, hai người nhanh chóng rời đi.  

             Học sinh nội viện đều có trạch viện riêng của mình, Diệp Huyên cũng có, nhưng nó rất đơn sơ, chỉ là một căn nhà gỗ, mà hai bên trạch viện của hắn còn có ba căn nhà gỗ nữa, rõ ràng đều là của học sinh nội viện.  

             Sau khi Diệp Huyên về đến nhà gỗ của mình, Tiêu Qua đột nhiên đến đây, còn dẫn theo hai người đàn ông.  

             Trong nhà, Tiêu Qua nhìn Diệp Huyên: “Huynh đệ, ngươi nói thật đi, đừng nói ngươi muốn chúng ta đi đánh nhau với Nguyên sư cùng ngươi nhé?”  

             Nguyên sư?  

             Diệp Huyên ngây người, sau đó hỏi: “Người đàn ông trung niên giao thủ với ta khi nãy à?”  

             Tiêu Qua gật đầu: “Là ông ấy”.  

             Diệp Huyên cười nói: “Yên tâm, ta không cần các ngươi đi đánh nhau với Nguyên sư giúp ta”.  

             Tiêu Qua gật đầu: “Vậy thì tốt!”  

             Nói đến đây, hắn ta do dự một lát, lại hỏi: “Ngươi có khúc mắc với Nam Sơn kia à?”  

             Diệp Huyên cười nói: “Xem như là thế! Lúc ta ở ngoại viện, hắn đã bắt đầu kiếm chuyện với ta! Bây giờ ta đến nội viện, vừa khéo có thể tính sổ với hắn”.  

             Tiêu Qua muốn nói lại thôi.  

             Diệp Huyên hỏi: “Sao thế?”  

             Tiêu Qua trầm giọng nói: “Nam Sơn này không đơn giản, ở nội viện này có bốn yêu nghiệt, bốn người này được xem là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, Nam Sơn chính là một trong số đó, hơn nữa còn có mấy người đi theo hắn, khoảng bảy người, hai người Tiêu Tiềm kia cũng thuộc bảy người đó, còn không phải mạnh nhất”.  

             Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Người có thể vào nội viện đều là yêu nghiệt, vì sao bọn họ lại chịu đi theo hắn?”  

             Tiêu Qua lắc đầu thở dài: “Tháp Tử Hỏa, muốn đi vào tháp Tử Hỏa tu luyện không chỉ cần có Tử Nguyên Tinh, còn cần thực lực mạnh mẽ. Vì trong tháp có mấy tầng hiệu quả rất tốt, nhưng đa số đều bị người ta chiếm lấy, bọn họ đi theo Nam Sơn là vì Nam Sơn mạnh, chiếm được khu vực phía Nam của tầng thứ ba, bọn họ đi theo Nam Sơn cũng có thể tu luyện ở tầng thứ ba.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!