Giờ phút này Mục Tiểu Đao cảm thấy rất bất lực.
Ả ta hiểu rõ thiên phú của Diệp Huyên, tốc độ tiến bộ của tên đó có thể hình dung bằng từ “khủng khiếp”.
Điều quan trọng nhất chính là sau lưng hắn còn có ba người chống lưng cũng khủng bố không kém.
Thần đình vũ trụ không biết nhiều về ba kiếm tu kia, nhưng ả ta thì không giống họ, ả ta từng giao thủ với hai trong ba kiếm tu đó nên biết rõ điểm đáng sợ của hai người họ.
Tuy hai kiếm tu kia bị Vũ Trụ Pháp Tắc kiềm chế, nhưng ả ta không dám chắc Vũ Trụ Pháp Tắc có thể trói chân được bọn họ hay không.
Đúng lúc này, Ngôn Tiểu Tiểu đột nhiên nói: “Có lẽ mọi người nên nghe thử ý kiến của Mục cô nương xem sao!”
Đám người nhìn về phía Ngôn Tiểu Tiểu. Ngôn Tiểu Tiểu cũng nhìn lại bọn họ: “Trong trận chiến với Đế tộc Bất Tử, chúng ta đã thua!”
Bất Tử lão nhân lắc đầu: “Cũng không phải do hắn ta giết! Mà là người đàn ông áo xanh kia!”
Mục Tiểu Đao cười nói: “Ta còn tưởng ông không biết người đàn ông áo xanh đó nữa kìa!”
Dứt lời, lông mày ả ta đột nhiên nhíu lại: “Các ngươi có hiểu rõ người đàn ông áo xanh không?”
Người trong điện không ai lên tiếng.
Rõ ràng là không ai hiểu rõ.
Vì bọn họ quả thật chưa từng tiếp xúc với người đàn ông áo xanh.
Lúc này, Bất Tử lão nhân đột nhiên nói: “Mục cô nương, kiếm tu kia mạnh lắm sao?”
Ma Y lạnh lùng nhìn Bất Tử lão nhân: “Một sợi phân thân của y suýt chút nữa giết chết Kiếm Thất, lẽ nào còn không mạnh?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!