Diệp Huyên cười lạnh: “Phạm Thủy Thủy, ngươi đừng giả vờ giả vịt nữa! Hôm nay, hoặc là ngươi giao Diệp Huyên ra, hoặc là chúng ta đánh đến không chết không ngừng!”
Trong mắt Phạm Thủy Thủy lóe vẻ âm u: “Ngươi uy hiếp ta?”
Diệp Huyên đột nhiên tức giận chỉ Phạm Thủy Thủy: “Tổ cha nhà ngươi!”
Mọi người: “…”
Phạm Thủy Thủy lập tức nổi giận, gã tung ra một đấm.
Nơi xa, sắc mặt Diệp Huyên bỗng thay đổi, lập tức giơ hai tay ngăn chặn.
Uỳnh!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Diệp Huyên đã bay thẳng ra ngoài trăm trượng, sau đó nặng nề đập vào một tảng đá lớn.
Ầm!
Tảng đá lớn kia lập tức vỡ vụn, Diệp Huyên ngã xuống mặt đất vừa định bò dậy, nhưng trong miệng lại phun ra đầy máu tươi, sau đó hắn trực tiếp ngã vào trong đống đá vụn kia, cơ thể run rẩy một trận rồi hoàn toàn im lặng!
Không rõ sống chết!
Nhìn thấy cảnh này, Phạm Thủy Thủy nhăn mày lại, mẹ nó, mình đâu có dùng nhiều sức!
Tên này yếu như vậy sao?
Mà lúc này, toàn bộ thiên tài Đạo Đình ở đây đều nổi giận!
Mẹ nó!
Khinh người quá đáng lắm rồi!
Còn không đợi Quan Sơn ra lệnh, những thiên tài Đạo Đình ở đây đã xông thẳng về phía trước.
Nhìn thấy cảnh này, Phạm Thủy Thủy cau mày, lúc này gã cảm thấy chuyện hơi kỳ lạ, nhưng không có thời gian cho gã nghĩ nhiều, bởi vì những thiên tài của Đạo Đình đã xông đến rồi.
Nhoáng cái, đại chiến bùng lên!
Về phần Diệp Huyên, hắn vẫn đang nằm trong đống đá vụn, không ai để ý đến hắn.
Trong đá vụn, Diệp Huyên chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó bắt đầu nhanh chóng chữa trị vết thương.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!