A Mục chỉ nhìn theo bóng lưng ông lão trông mộ rồi nói: “Ta chỉ biết ông ấy đứng ở vị trí trung lập, sẽ không giúp Thiên tộc lẫn Vu tộc, nhưng thân phận thật sự thế nào thì ta không rõ”.
Diệp Huyên có phần kinh ngạc: “Cả cô mà cũng không biết ư?"
Nàng ta gật đầu: “Chủ yếu là vì ta không điều tra”.
Diệp Huyên: “Thôi kệ đi, chúng ta đến Phần Mộ thôi”.
Nói xong, hắn và A Mục cùng biến mất, chỉ trong chốc lát đã xuất hiện trước Phần Mộ.
Diệp Huyên vừa định cất bước thì bị A Mục ngăn lại. Nữ Vu sư cau mày nhìn Phần Mộ.
Diệp Huyên hỏi: “Sao vậy?"
A Mục: “Chúng ta trúng mai phục”.
Vứa dừt lới, một tiếng cười bỗng vang lên cạnh đó: “Không hổ là Đại tế ti của Vu tộc”.
Một người đàn ông bước ra.
Cùng lúc ấy, quanh Diệp Huyên và A Mục, hơn mười cường giả xuất hiện lặng im không một tiếng động, trông kỳ dị vô cùng.
Diệp Huyên cau mày: “Thiên Long tộc?"
A Mục lắc đầu: “Không phải”.
Người đàn ông trung niên cười: “Chúng ta không phải Thiên Long tộc, mà là Dạ U tộc”.
Diệp Huyên nhìn A Mục, nghe nàng ta nói: “Một tộc nhỏ thuộc Thiên tộc, cấp bậc còn thấp hơn Thiên Long”.
Diệp Huyên: “Họ có thù oán với cô à?"
A Mục gật đầu: “Hẳn là muốn bắt ta để tranh công trước Thiên Thần tộc”.
Diệp Huyên nhìn sang người đàn ông, nghe ông ta nói: “Đại tế ti đoán đúng”.
Ông ta quay sang Diệp Huyên: “Ngươi muốn tự kết liễu hay để ta ra tay?"