Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, không trả lời.
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, cười tủm tỉm: “Ngươi sẽ giúp ta, đúng không?”
Diệp Huyên lập tức gật đầu: “Đúng vậy! Việc nghĩa không thể chối từ!”
Ác Ma Nhạn nghiêm túc nói: “Ta không uy hiếp ngươi đâu! Nếu ngươi không muốn giúp, ngươi có thể từ chối, thật đấy, ác ma chúng ta đều là người nói lý!”
Diệp Huyên sầm mặt lại, nói lý? Không uy hiếp? Ta tin người mới là lạ!
Diệp Huyên do dự, sau đó hỏi: “Tiền bối, ta nên giúp người như thế nào?”
Ác Ma Nhạn nháy mắt: “Ngươi thật sự bằng lòng giúp ta ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Bằng lòng!”
Ác Ma Nhạn nói: “Là do ngươi tự nguyện, còn chủ động nữa, ta không nợ ân tình của ngươi đâu đấy!”
Nghe vậy, Diệp Huyên nheo mắt lại. Mẹ nó, sao người phụ nữ này có thể như vậy?
Diệp Huyên muốn chạy trốn!
Nhưng hắn không chắc chắn!
Không chắc chắn chút nào!
Thực lực của người phụ nữ này sâu không lường được! Dù hắn có dùng lồng Thiên Địa mà Tiểu Đạo cho hắn, hắn cũng không chắc chắn!
Lúc này, Ác Ma Nhạn bỗng lên tiếng: “Ngươi muốn chạy trốn phải không?”
Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, nàng ta cười bảo: “Ngươi không cần trốn! Nếu ngươi muốn đi thì bây giờ có thể đi, ta chắc chắn sẽ không cản ngươi! Chẳng qua mặt đất ở đây rất trơn, lúc trốn ngươi phải cẩn thận, nếu không dễ bị ngã chết lắm!”
Ngã chết!
Diệp Huyên nheo mắt, người phụ nữ này...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!