Diệp Huyên gật đầu: “Ừm!”
Chương Thanh lao về phía thanh niên bằng tốc độ cực nhanh, trông như báo săn vồ mồi.
Ở phía xa, thanh niên cười dữ tợn rồi di chuyển, nhấc đại đao lên bổ mạnh về phía Chương Thanh ở đối diện.
Roẹt!
Đao phá trời cao, âm thanh xé rách vang lên.
Ầm!
Hai người vừa tiếp xúc nhau đã tách ra, nhưng ngay sau đó Chương Thanh lại xuất hiện trước mặt thanh niên, gã cũng phản ứng rất nhanh, trở tay bổ một đao.
Ầm!
Chương Thanh lập tức bị đánh bay trở lại chỗ cũ, thanh niên bật nhảy lên rồi bổ mạnh một đao!
Chương Thanh né sang bên phải, thanh niên chém xuống, mặt đất bị đao bổ trúng nứt toác ra!
Một đao chưa trúng, thanh niên cầm đao chém ngang, đao thế mạnh mẽ đánh úp về phía Chương Thanh...
Thấy hai người đánh nhau, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm túc hơn!
Mạnh!
Hai người đều rất mạnh!
Cả hai đều đánh những chiêu cơ bản nhất, phản ứng và ý thức chiến đấu của họ vô cùng mạnh, không hề hoa mỹ, chiêu nào chiêu nấy đều tấn công thẳng vào chỗ hiểm!
Cách thức đơn giản nhất thiên hạ!
Nếu hai người này đánh nhau bằng thực lực thật sự chắc chắn sẽ trời long đất lở.
Diệp Huyên nhìn lướt qua chung quanh, phải nói nơi này đúng là một nơi thích hợp rèn luyện.
Mọi người đều rất công bằng, không có bất kỳ ngoại vật hay chỗ dựa nào, tất cả đều dựa vào chính mình!
Lúc này Diệp Huyên đột nhiên nhìn sang bên phải, ở đó có một bóng dáng lao về phía hắn với tốc độ nhanh như gió, cực kỳ nhanh!
Lại đến!
Diệp Huyên nheo mắt, xông qua đấm một cú!