Diệp Huyên cười nói: "Đường cô nương, chúng ta đổi chủ đề đi, ví như, ta muốn biết rốt cuộc Đường tộc có đến cứu cô không đây?"
Đường Thanh không tỏ vẻ gì: "Ngươi nói thử xem?"
Diệp Huyên cười bảo: "Vậy phải xem tầm quan trọng của Đường cô nương rồi".
Đường Thanh ngồi xuống ở bên cạnh: "Nếu ngươi muốn lợi dụng ta để nắm thóp Đường tộc thì ngươi lầm to rồi".
Diệp Huyên hỏi: "Tại sao?"
Đường Thanh lạnh nhạt nói: "Lợi ích của gia tộc là trên hết".
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Sẽ hi sinh cô à?"
Đường Thanh cười nói: "Ngươi thấy thế nào?"
Diệp Huyên đột nhiên cười nói: "Đừng có chắc chắn như thế, chúng ta cùng mỏi mắt trông chờ thử xem, xem thử Đường tiểu thư có quan trọng ở trong gia tộc hay không".
Đường Thanh liếc nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên không nói gì nữa, tiếp tục hấp thu Thần Tinh.
Cứ như vậy, khoảng chừng một canh giờ sau, Diệp Huyên gần như đã hoàn toàn khôi phục, hắn đứng dậy nhìn Đường Thanh ở cách đó không xa, đang định nói chuyện thì đúng lúc này, không gian trên đỉnh đầu hai người đột nhiên nứt ra, một bàn tay khổng lồ đánh xuống từ khe nứt không gian ấy.
Diệp Huyên híp hai mắt lại, cũng búng tay lên.
Vù!
Một luồng kiếm quang phóng lên trời, lập tức chém lên bàn tay khổng lồ kia.
Xoẹt!
Toàn bộ đá tảng xung quanh lập tức bị nứt thành hai nửa, mà lúc này, một bóng người đáp xuống từ trên không trung.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày lại, nhẹ nhàng vạch ra một đường.
Xoẹt!
Một luồng kiếm quang chém sượt qua đỉnh đầu gã!
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, bóng người kia lùi ra ngoài hơn mười trượng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!