Trong mật thất.
Tiểu Linh Nhi không đuổi theo Thần Vương Tọa nữa.
Bởi vì mệt!
Tiểu Linh Nhi ôm kiếm ngồi ở trong góc, thở hồng hộc, nhưng cô bé vẫn đang trừng mắt nhìn Thần Vương Tọa ở nơi xa.
Mà Thần Vương Tọa kia cũng rúc vào trong góc, vô cùng đề phòng.
Nó là Thần khí cấp bậc Đạo Cảnh, thế nhưng trực giác nói cho nó biết thanh kiếm kia rất nguy hiểm! Nếu bị chém một nhát, chắc chắn là sẽ rất thảm...
Lúc này, Tiểu Linh Nhi lấy một đống linh quả ra bắt đầu ăn.
Một lát sau, cô bé cảm thấy sôi sục máu lại. Thế là lại ôm kiếm phóng đến chỗ Thần Vương Tọa...
Ngoài mật thất.
Liên Loan Nhi nhìn Thần Vương Tọa ở bên trong, không biết đang nghĩ gì.
Đúng lúc này, một đám người đột nhiên đi đến.
Liên Loan Nhi xoay người, khi thấy là ai đến thì nàng ta bỗng nhíu mày lại.
Cầm đầu là một ông lão, ông ta mặc một bộ trường bào rộng thùng thình, ánh mắt lạnh lẽo, trông không có ý tốt.
Ông lão đi tới trước mặt Liên Loan Nhi, Liên Loan Nhi hơi thi lễ, nhẹ giọng nói: "Ma Sư!"
Ma Sư, trưởng lão Truyền Công của Thần tộc, địa vị ở Thần tộc có thể nói là vô cùng cao.
Ma Sư lạnh lùng nhìn Liên Loan Nhi: "Ta nghe nói ngươi để một nhân loại tiến vào mật thất".
Liên Loan Nhi gật đầu: "Đúng vậy!"
Ánh mắt Ma Sư càng lúc càng lạnh lại: "Ngươi muốn đưa Thần Vương Tọa này cho nhân loại?"
Liên Loan Nhi đang định nói chuyện thì Ma Sư đột nhiên nổi giận: "Ngươi điên rồi sao? Thần Vương Tọa này chính là chí bảo của Thần tộc ta, vậy mà ngươi lại đưa nó cho một nhân loại, ngươi..."
Nói xong, ông ta lập tức dẫn theo một đám người đi vào trong mật thất, bên trong, Tiểu Linh Nhi đang đuổi theo Thần Vương Tọa dừng lại, cô bé nhìn đám người ông lão kia, sau đó đứng khép nép lại.
Đối với nhân loại, cô bé có hơi sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!