Bây giờ thực lực của hắn đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều rồi.
Diệp Huyên đi về phía đạo tắc Mộng kia, lúc này, đạo tắc Mộng đột nhiên khẽ run rẩy.
Khi Diệp Huyên đi tới trước đạo tắc Mộng, hắn đột nhiên rút kiếm ra chém một cái.
Xoẹt!
Kiếm quang chém xuống.
Rắc!
Xung quanh như có thứ gì đó vỡ nát.
Kiếm chém xuống, Diệp Huyên vẫn đứng ở trước đạo tắc Mộng, mà đạo tắc Mộng kia cũng không hề có chuyện gì.
Mà lúc này, Diệp Huyên lại chém xuống một kiếm nữa…
Cứ thế, Diệp Huyên rút kiếm chừng mười lần mới dừng lại.
Mộng cảnh!
Khi nãy vào khoảnh khắc đi vào, hắn đã bất tri bất giác tiến vào trong mộng cảnh, hơn nữa còn không phải một tầng mộng cảnh, mà là mười tầng!
Dù đã phá được mộng cảnh này, nhưng Diệp Huyên vẫn có hơi khiếp sợ!
Quá kinh khủng!
Hắn đã từng được biết đến sự đáng sợ của đạo tắc Mộng này rồi, năng lực này của đối phương rất có thể lặng lẽ giết chết hắn trong mơ.
Dù là bây giờ, hắn vẫn phải đề phòng hai trăm phần trăm, vì hắn sợ chỉ cần sơ suất thì sẽ dính bẫy của đạo tắc Mộng!
Một lát sau, Diệp Huyên giơ tay phải chụp lấy đạo tắc Mộng này!
Cuối cùng hắn vẫn quyết định ép buộc thu phục!
Bảo vật như thế này, muốn đối phương cam lòng thần phục là chuyện không thể nào!
Phải dùng đến bạo lực thôi!