Cảnh tượng này khiến Nguyên Vương biến sắc, lập tức chạy trốn vào lốc xoáy kia mà không có lấy một giây chần chừ.
Qua mấy lần giao thủ, bao nhiêu bảo vật của y đều đã tiêu đời, cũng dạy cho y biết tuyệt đối không thể đánh chính diện với người này!
Thấy Nguyên Vương chạy đi, Diệp Huyên đang định xách kiếm vọt theo thì bỗng thấy một bóng người bắn ra từ trong lốc xoáy.
Hắn sửng sốt.
Đó chính là người vừa đi vào ban nãy - Vô Biên Chủ!
Khóe môi ông ta còn mang theo một dòng máu tươi.
Diệp Huyên không khỏi trợn to mắt, dứt khoát từ bỏ ý định xâm nhập lốc xoáy.
Vô Biên Chủ lau vết máu đi, ánh mắt nhìn thứ đó vô cùng nghiêm trọng: “Bên trong rất kỳ lạ!"
Diệp Huyên hạ giọng hỏi: “Có cường giả?"
Vô Biên Chủ gật đầu.
Diệp Huyên nhìn lốc xoáy một cái, không nói không rằng mà vung kiếm, từ xa chém ra một nhát.
Một quầng kiếm quang va thẳng vào lốc xoáy.
Ruỳnh!
Nó chấn động kịch liệt, nhưng một khắc sau đã đẩy kiếm quang tan đi.
Diệp Huyên không khỏi ngạc nhiên.
Vô Biên Chủ mới nói: “Bên trong có cường giả. Chúng ta lui về Thần Điện Hư Chân trước!"
Sau đó lập tức đưa hắn rời đi.
An Lan Tú và Nguyên Hư Thần Đế cũng vội vàng nối gót.
Diệp Huyên nâng mắt lên, chỉ thấy Nguyên Vương chậm rãi bước ra từ lốc xoáy.
Y lẳng lặng nhìn theo bọn họ.
Đúng lúc này, có một người áo đen xuất hiện trước mặt y.
Tội Vương vừa nhìn thấy người này thì tái cả mặt.
Mục Thần Vương chỉ im lặng liếc nhìn.
Người bí ẩn mở miệng: “Từ giờ phút này, nơi này do ta tiếp quản”.
Mục Thần Vương gật đầu, không hề phản đối.
Tội Vương và Nguyên Vương lại càng không dám.
Ánh mắt người bí ẩn chuyển sang Diệp Huyên: “Kiếm của người này có thể phá vỡ quy tắc, đáng để nghiên cứu, chốc nữa nhớ đừng giết. Phía trên ra lệnh, phải bắt sống!"
Tội Vương chỉ biết im lặng nhìn lên, không dám hé răng.
Nhưng để bắt tên đó thì còn khó hơn lên trời!
Người bí ẩn lại nói: “Phá trận”.
Phá trận!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!