Ông lão áo trắng nhìn Diệp Huyên: "Được thôi".
Diệp Huyên đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời.
Ông lão áo trắng híp mắt lại, một khắc sau, lão cũng biến mất.
Chẳng mấy chốc, ba người đã đến một vùng hư không.
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Huyên: "Làm gì?"
Diệp Huyên cười nói: "So chiêu với nhau trước nhé?"
Ông lão áo trắng bình tĩnh đáp: "Cũng được".
Diệp Huyên bỗng xòe tay phải ra rồi nắm chặt lại, trong phút chốc, vô số thời không Tuế Nguyệt lập tức bị gấp lại.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của ông lão áo trắng và người bảo vệ kia lập tức thay đổi.
Gấp thời không!
Mà lúc này, một kiếm ý cường đại đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể Diệp Huyên, cuối cùng tuôn vào trong kiếm Thanh Huyên.
Thấy thế, sắc mặt ông lão mặc áo trắng kia chợt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Mà lúc này, Diệp Huyên lại thúc giục Huyết Mạch Chi Lực của mình.
Dưới sự gia trì của ba loại sức mạnh, tất cả thời không xung quanh lập tức trở nên hư huyễn.
Chúng căn bản không chịu nỗi sức mạnh của Diệp Huyên.
Người bảo vệ khó có thể tin nhìn Diệp Huyên, gã không ngờ rằng thanh niên này lại mạnh mẽ đến như vậy!
Quá ư là mạnh!
Đúng lúc này, ông lão áo trắng đột nhiên nói: "Không đánh nữa".
Diệp Huyên nhìn về phía ông lão áo trắng, ông lão áo trắng do dự một lúc rồi nói: "Tại hạ không phải đối thủ của công tử".
Diệp Huyên phất tay áo lên, thời không tuế nguyệt liền khôi phục lại trạng thái bình thường, kiếm ý và Huyết Mạch Chi Lực cũng biến mất theo.
Thấy thế, ông lão áo trắng liền thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Huyên đột nhiên nói: "Hiện tại Cổ Thánh Tông vô địch ở đại lục Vô Biên rồi đúng không?"
Ông lão áo trắng gật đầu: "Đúng vậy".
Diệp Huyên nhìn ông lão áo trắng: "Ta muốn thành lập một thư viện ở đây, ta mong các hạ có thể hỗ trợ xây dựng".
Nói xong, hắn vung tay lên, một quyển sách cổ dày trục bay đến trước mặt ông lão áo trắng.
Tâm pháp Vũ Trụ!
Đây là phương pháp tu luyện mạnh nhất vũ trụ hiện này.
Nhìn thấy tâm pháp Vũ Trụ này, ông lão áo trắng sửng sốt: "Đây là..."