Giờ phút này ông ta biết, vị trước mắt chính là cao thủ tuyệt thế, hơn nữa còn là cao thủ tuyệt thế không tầm thường.
Lúc này, Vô Biên đột nhiên nhìn về phía Thiên Đạo: “Đế Quốc Cổ ở nơi nào?”
Thiên Đạo do dự chốc lát, sau đó chỉ sang bên phải.
Vô Biên khẽ gật đầu rồi biến mất ở cuối chân trời.
Diệp Huyên khen ngợi: “Thật dũng mãnh, đây là muốn dùng sức một mình đơn đấu với toàn bộ Đế Quốc Cổ à!”
Thiên Đạo thoáng nhìn Diệp Huyên: “Vị công tử này… chủ nhân bút Đại đạo còn sống không?”
Diệp Huyên thoáng nhìn Thiên Đạo, nói: “Chết rồi!”
Nói xong, hắn dứt khoát hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở chân trời.
Thiên Đạo: “…”
…
Đế Quốc Cổ
Không lâu sau, Diệp Huyên đi đến Đế Đô của Đế Quốc Cổ, nhưng vừa tới Đế Đô của Đế Quốc Cổ, hắn chợt nhíu mày lại!
Vì sao?
Bởi vì hắn phát hiện, Vô Biên Chủ không có ở đây?
Chẳng lẽ ngỏm rồi?
Đúng lúc này, dường như Diệp Huyên nghĩ đến cái gì, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại: “Mẹ nó!”
Nói xong, hắn quay người muốn chạy, nhưng lúc này, một hơi thở kinh khủng khóa chặt người hắn, ngay sau đó, mấy trăm cao thủ bao vây hắn lại!
Diệp Huyên im lặng, sắc mặt vô cùng khó coi!
Bị gài rồi!
Mẹ nó!
Vô Biên Chủ này hỏi phương hướng Đế Quốc Cổ, hắn cũng cho rằng đối phương sẽ đến xử Đế Quốc Cổ!
Nhưng mà, đối phương lại không đến!
Lúc này, cao thủ nơi này đang định ra tay.
“Dừng tay!”
Bất chợt, nơi xa trong thành truyền đến một tiếng nói, ngay sau đó, cửa thành đột nhiên mở ra, một cô gái áo trắng chậm rãi đi tới, sắc mặt cô gái trắng bệch, trông vẻ hơi suy yếu.
Nhìn thấy cô gái áo trắng, cao thủ nơi đây lập tức hành lễ!
Cô gái áo trắng chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng ta đánh giá Diệp Huyên, mỉm cười: “Phải xưng hô với công tử thế nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!