Thái Sơ Tịnh bình tĩnh nói: “Được”.
Thái Sơ Trăn mỉm cười, nàng ta bước đến trước, tay phải siết chặt, lúc này khí tức cả người đạt đến đỉnh cao, ngay sau đó người này biến mất.
Luồng sức mạnh hủy diệt trời đất cuồn cuộn phóng ra như thủy triều.
Thái Sơ Tịnh nhắm mắt lại.
Khi sức mạnh áp sát, nàng bỗng mở mắt chỉ, giơ ngón tay lên.
Sức mạnh đáng sợ lập tức tan biến thành mây khói, ngón tay nàng đã chỉ vào giữa trán Thái Sơ Trăn.
Thái Sơ Trăn bị vây hãm tại chỗ.
Các cường giả Thái Sơ tộc đang trốn ở xung quanh đều biến sắc.
Thua rồi!
Diệp Huyên nhìn Thái Sơ Tịnh, phải nói là thực lực của Thái Sơ Tịnh này mạnh thật, Thiên Tri Thánh Cảnh ở trước mặt nàng mà cũng không làm được gì.
Đây chính là sự đáng sợ của thể chất đặc biệt sao?
Thái Sơ Trăn đứng trước mặt Thái Sơ Tịnh cười nói: “Chỉ cần là đánh nhau, ta chắc chắn sẽ không địch lại tỷ như lúc nhỏ”.
Thái Sơ Tịnh nhìn Thái Sơ Trăn không nói gì.
Thái Sơ Trăn cười nói: “Còn không ra tay? Đừng nói với ta là tỷ không nỡ, lúc đầu ta giết tỷ, ta cũng không có không nỡ”.
Thái Sơ Tịnh nhìn Thái Sơ Trăn một hồi, nàng thu ngón tay lại, sau đó xoay người đi đến trước mặt Diệp Huyên: “Chúng ta đi thôi”.
Diệp Huyên nhìn Thái Sơ Tịnh: “Ừ”.
Lúc này Thái Sơ Trăn bỗng nói: “Tại sao không giết ta?”