Mà lúc này, Vị Ương Thiên đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, nàng ta đã ở trước một cây trụ, sau đó đánh một chưởng lên cột.
Ầm!
Cây trụ lập tức vỡ tan!
Trong chốc lát, cả tế đàn bắt đầu rung động kịch liệt, cùng lúc đó, vô số yêu thú trên tế đàn bắt đầu rơi xuống đất, tiếng rên la thê thảm không ngừng vang lên.
Lúc này, một cái bóng màu đen đột nhiên bay ra từ trong người Diệp Huyên.
Đế Khuyển!
Sau khi Đế Khuyển ra ngoài thì bắt đầu điên cuồng nuốt chửng đám yêu thú dưới đất kia!
Diệp Huyên: “…”
Mà lúc này, Vị Ương Thiên đã xuất hiện trước một cây trụ khác, chẳng mấy chốc, mấy cây trụ kia lại bị đánh vỡ tan, vô số yêu thú chết thảm. Mà những yêu thú kia hoàn toàn không thể đến gần nàng ta!
Đặc biệt là lúc này Vị Ương Thiên ra tay không hề kiêng dè chút nào.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão trên không trung cảm thấy hoảng hốt!
Lão ta không ngờ phân thân của Vị Ương Thiên cũng đáng sợ đến thế!
Đây còn chỉ là phân thân thôi đấy!
Chẳng mấy chốc, cả tế đàn ầm ầm sụp đổ!
Mà ông lão kia lại không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Vị Ương Thiên trên không trung lạnh lùng nhìn chằm chằm ông lão trên chân trời: “Trốn? Ông nghĩ nhiều quá rồi!”
Dứt lời, nàng ta giơ tay phải về phía trước, sau đó nhẹ nhàng nắm lại.
Cuối chân trời xa xa, cơ thể ông lão nổ tung.
Trên không trung, Vị Ương Thiên cúi đầu nhìn xuống Diệp Huyên, Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Muội… là Vị Ương sao?”
Vị Ương Thiên lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Về!”
Dứt lời nàng ta nhẹ nhàng vung tay phải, không gian trước mặt Diệp Huyên lập tức nứt ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!