Nói xong ông ta quay người rời đi.
Tăng Vô nhìn Vô Biên Chủ đi xa: “Không dựa vào tiền thì dựa vào gì?”
Vô Biên Chủ đáp, đầu cũng không ngoảnh lại: “Dựa vào độ ngầu!”
Tăng Vô: “…”
Cổ đưa Diệp Huyên tới cổ lâu của A Lan.
Bên trong lâu, Cổ ngồi bên giường vắt chân lên nhau, tay cầm một cuốn sách cổ.
Đối diện nàng ta là A Lan!
Mà Diệp Huyên thì đã trở về trong Tiểu Tháp để tu luyện.
A Lan trầm giọng hỏi: “Pháp Thần chết rồi à?”
Cổ gật đầu.
A Lan nhìn Cổ: “Chủ nhân bút Đại Đạo không ngăn cản sao?”
Cổ lắc đầu.
A Lan nhíu mày: “Tại sao?”
Cổ chớp mắt: “Tại sao cái gì?”
A Lan trầm giọng bảo: “Vì sao chủ nhân bút Đại Đạo lại ngồi yên nhìn các cô giết Pháp Thần?”
Cổ cười đáp: “Có lẽ là liên quan đến Diệp công tử”.
Nghe vậy, A Lan khẽ thở dài.
Cổ cười nói: “Cô thở dài cái gì? Giết người phụ nữ đó chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao?”
A Lan trầm giọng bảo: “Chủ nhân bút Đại Đạo đối xử với hắn thế nào?”
Cổ im lặng một lúc mới đáp: “Không biết”.
Thật ra nàng ta cũng không rõ thái độ của chủ nhân bút Đại Đạo với Diệp Huyên là như thế nào.
A Lan nhìn Cổ: “Chúc mừng”.
Nghe vậy Cổ sửng sốt, sau đó cười hỏi lại: “Chúc mừng cái gì?”
A Lan nhẹ giọng nói: “Vận mệnh của cô, bây giờ ta đã không thể nhìn thấu nữa rồi, một chút dấu vết cũng không thấy!”
Cổ im lặng.
A Lan lại nói: “Chắc là do hắn, cô đi theo hắn nên vận mệnh cũng thay đổi”.
Cổ mỉm cười: “A Lan, cô đã hiểu ra chưa?”
A Lan đang định lên tiếng thì lúc này Diệp Huyên chợt xuất hiện.
Nhìn thấy Diệp Huyên, Cổ mỉm cười: “A Lan muốn gia nhập thư viện Quan Huyên, có được không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!