Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đệ nhất kiếm thần – Diệp Huyên (tác giả: Thanh Phong)

 Diệp Huyên cười nhẹ: “Mộ của hắn chắc đã mọc cỏ rồi”.  

 

Vẻ mặt bá chủ viễn cổ cứng đờ.

 

Nghe Diệp Huyên nói vậy, bá chủ viễn cổ bất lực cười khổ.  

 

Ông ta không cảm thấy Diệp Huyên đang doạ mình.  

 

Ông ta không phải người bình thường, đương nhiên có thể nhìn ra được Diệp Huyên cũng không hề đơn giản.  

 

Ông ta là bá chủ viễn cổ, là sự tồn tại cực kỳ ít ỏi trên thế gian, mà ông ta suýt nữa đã bị người đàn ông tên Vô Biên khi nãy giết chết trong một giây!  

 

Mà thái độ của người đàn ông tên Vô Biên ấy với Diệp Huyên…  

 

Là dè chừng sợ hãi!  

 

Điều quan trọng nhất là như Vô Biên nói, ông ta bị nhốt ở đây đã nhiều năm, mà một câu của Diệp Huyên đã cứu được ông ta ra.  

 

Một câu nói!  

 

Người mà đến chủ nhân bút Đại Đạo cũng phải nể mặt!  

 

Nghĩ đến đây, ông ta khẽ mỉm cười: “Diệp công tử yên tâm, ta là người luôn giữ lời hứa, ta đã nói đi theo Diệp công tử thì nhất định sẽ đi theo Diệp công tử, không bao giờ nuốt lời!”  

 

Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Mười năm”.  

 

Người đàn ông nhìn Diệp Huyên, hắn cười bảo: “Không cần lâu quá đâu, đi theo ta mười năm là được rồi. Mười năm sau ông sẽ lại được tự do”.  

 

Người đàn ông hơi do dự: “Thật sao?”  

 

Diệp Huyên gật đầu: “Ta cũng nói lời giữ lời”.  

 

Người đàn ông lập tức cười đáp: “Ta tin công tử!”  

 

Diệp Huyên khẽ gật đầu, quay lại nhìn Đan Thần rồi bảo: “Đan Thần cô nương, chúng ta đi thôi”.  

 

Đan Thần gật đầu: “Được”.  

 

Nói xong nàng ấy nhìn Nguỵ Lam: “Nguỵ Lam điện hạ, xin lỗi, ta không thể gia nhập Đại Nguỵ được rồi”.  

 

Nguỵ Lam nhìn Diệp Huyên rồi cười đáp: “Ta có thể hiểu được”.  

 

Đan Thần gật đầu: “Đan Thần sẽ ghi nhớ lời mời của cô nương”.  

 

Nghe vậy, Nguỵ Lam bật cười: “Không cần khách sáo, chúng ta cũng trạc tuổi, từ nay về sau chúng ta gọi nhau là tỷ muội đi”.  

 

Đan Thần hơi giật mình, sau đó cười trả lời: “Được”.  

 

Đương nhiên nàng ấy hiểu được ý của Nguỵ Lam.  

Mà điều này đối với nàng cũng không phải chuyện xấu.  

 

Thấy Đan Thần đồng ý, Nguỵ Lam càng cười xán lạn hơn.  

 

Đan Thần có được truyền thừa của Đan Tông thượng cổ, còn có được thần khí chí cao trong truyền thuyết, có thể nói sau này Đan Thần sẽ là một nhà luyện đan siêu cấp, người thế này bây giờ không lôi kéo thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!