Thanh, Vũ dắt con tới gặp Uyên, họ cất công đến đây dự đám cưới của cặp đôi mà họ mong chờ nhất, vì thân phận đặc biệt nên cũng phải cải trang một chút. Dù sao, theo thời gian, con người cũng thay đổi, người làm cũng có người mới nhưng vẫn còn người cũ. Tuy nhiên, biết là nguy hiểm họ vẫn phải đến để chúc mừng người ân nhân, tri kỷ của họ. Mọi người có chút oán trách, Uyên xa họ lâu quá, làm họ phải lo lắng nhung nhớ suốt mười năm qua. Tội nghiệp nhất là cậu ba Nguyên và con Bưởi, họ yêu nhau nhưng nhất định không cưới để đợi một ngày nào đó cô trở về, họ mới chịu làm đám cưới với nhau. Uyên trở về nhưng mải lo chuyện với gia đình Như nên chưa kịp hỏi thăm mọi người. Nay biết được tin tốt này, liền vội vàng chạy đi tìm anh Ba.
Anh Ba đang ngồi suy tư, đứa em gái chạy đến ôm lấy anh.
- Anh Ba.
Tiếng gọi anh Ba làm cho mọi suy tư tan biến, khi nãy anh đang nghĩ nếu gặp con nhỏ này thì phải oán trách thế nào. Cha anh và nó trước giờ như nước với lửa, làm anh đau đầu nghĩ mọi cách cho họ giảng hoà. Rồi khi nó mất tích, anh ngày đêm nhớ em mình, đến nỗi không còn tâm trạng. Vậy mà ba biết nó còn sống cũng không nói với anh, họ đã làm hoà và trở nên thân thiết cũng vất anh ra một bên. Giận lắm. Nhưng khi nghe nó gọi, tự nhiên cái giận tan biến hết. Nó được sống, được vui vẻ hạnh phúc thế này, anh vui còn không hết, sức đâu mà để cái ích kỷ của mình chen vào lúc này.
- Con bé này, sao đi lâu vậy, anh mong mày lắm có biết không.
Nguyên cảm động nói trong nước mắt, Uyên cũng khóc ôm lấy anh mình.
- Em xin lỗi, giờ em về rồi này.
- Ừ, về là tốt rồi, nhất định không được có chuyện gì xảy ra nữa nghe chưa.
- Em hứa, giờ em muốn ăn đám cưới anh.
- Mấy người nhiều chuyện kia đã tám với em rồi à? Được rồi, mai về anh sẽ xem ngày rồi chuẩn bị sính lễ cưới em ấy.
Uyên cười chào anh rồi tranh thủ gặp con Bưởi. Hazzz, cái con bé ngày nào bị cô vạch trần, sau đó đã hoàn lương giờ còn chuẩn bị làm chị dâu cô nữa chứ. Nhìn thấy cô, nó khấu đầu tạ ơn, vì cô ngày ấy đã giúp nó trở nên tốt hơn. Uyên nói.
- Chuyện cũ nên cho nó qua đi, giờ Bưởi sắp làm chị tui rồi. Có chút quà cho Bưởi, là quà của riêng tui để tỏ thành ý, sau này cha già, cũng phải nhờ cả vào Bưởi quán xuyến gia đình, chăm sóc anh và sinh cho anh những đứa con kháu khỉnh.
Bưởi nghe Uyên nói vậy thì thích thú. Nó rất ao ước sẽ sinh cho cậu Ba Nguyên thật nhiều con. Nhận những món quà quý giá của Uyên tặng, nó cảm động vô cùng.
Có một điều đặc biệt, đám cưới đặc biệt của Uyên vô tình gắn kết thêm một cặp đôi, đó là bé Lan, em gái của Trang và cậu Hai, con trai của Như đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng.
Theo thời gian, thầy Nam cũng đã già rồi, nên Uyên tỏ ý để thầy và hai em ở lại đây, dù sao họ cũng không còn mối đe doạ nào nữa, ở đây sẽ tốt hơn. Thầy cũng không từ chối mà nghe theo hai đứa em vợ. Lan thì bị cậu Hai đánh cắp mất trái tim nên đương nhiên là đồng ý. Còn thằng Út nhà chị Trang thì cũng ở lại đây để đi học cùng với cô Ba nhà Như. Như vậy sẽ có tương lai hơn cho nó, Trang ở trên thiên đường nhìn xuống cũng cảm thấy hạnh phúc, thầy Nam một ngày nào đó nhắm mắt cũng thấy yên tâm về hai đứa em này.
P/s. Có lẽ đây đã là cái kết hoàn hảo cho tất cả mọi người rồi. Nhưng tác giả vẫn muốn viết thêm một phần ngoại truyện về cậu Tư nữa. Mấy hôm nay mệt mỏi không viết truyện nên có suy nghĩ một chút. Sẽ cố gắng hôm nay hoặc ngày mai hoàn thành nốt về nhân vật cuối cùng. Mọi người tranh thủ đọc nha, vì một thời gian nữa mình sẽ set Vip để đẩy top. Còn các bạn theo dõi những bộ truyện khác của mình thì chờ sang tuần nha, mình sẽ ra nhiều chương hơn. Tuần này không có tâm trạng viết.