Em không nghĩ rằng mẹ Cả của em lại thâm độc đến mức cho em uống thuốc kíƈɦ ɖụƈ để lấy lòng cậu. Bà ta coi em như công cụ để lợi dụng đưa con bà ta lên đỉnh vinh quang, con em phải hy sinh cả thanh xuân và tương lai của mình.
Tối hôm ấy là nhờ chị giúp em, chị cho em thấy căn nhà này không phải ai cũng độc ác. Em đã nghĩ sẽ sống an phận cho qua ngày, cũng chả phải vì gia đình mà lấy lòng cậu. Nhưng khi được chị đánh cược sự an toàn của mình để bảo vệ danh dự của em đêm ấy thì em đã thật sự rung động. Động lực sống của em bây giờ là chị. Em sẽ làm chị hạnh phúc mỗi ngày, dùng cả tấm thân này để che chở cho các con của chị.
Em đã cho cậu Tư uống thuốc mê, để trao sự trong trắng của em cho chị. Em muốn điều đó phải thuộc về chị. Chị cứ hiểu rằng. Em phục vụ cậu vì nghĩa vụ, nhưng em đến với chị vì đi theo tiếng gọi của trái tim.
- Chị cảm ơn em. Cảm ơn đã tưới nước cho trái tim đang khô héo từng ngày của chị.
Uyên nhìn xuống gương mặt của Thư. Chị là người phụ nữ trưởng thành và mang nét đẹp mặn mà, lương thiện. Nét đẹp ấy khiến cô mê mẩn, muốn dùng cả cuộc đời này để ngắm nhìn chị. Một nụ hôn nhẹ nhưng thật sâu. Nụ hôn của tình yêu và không hề mang theo du͙ƈ vọиɠ, ý đồ gì cả. Nụ hôn minh chứng cho tình yêu, nỗi lòng của người con gái si mê người phụ nữ chung chồng với mình.
Ôm chị trong lòng, hai người chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ thật ngon và thật đẹp khi hai trái tim của hai người phụ nữ chạm vào nhau. Nơi bầu ngực mềm mại ấy đập nhè nhẹ như ru đối phương đi vào trong giấc ngủ.
Ở phía bên ngoài cánh cửa ấy, Út Na đã thấy mợ Cả và mợ Sáu có một thứ tình cảm gọi là tình yêu. Giống như nó bấy lâu này thương thầm mợ Ba vậy. Nó đứng bên ngoài canh cho hai mợ ngủ. Nó ngưỡng mộ tình yêu của họ. Nhất định nó sẽ bảo vệ tình yêu ấy bằng mọi cách. Họ chính là động lực để nó tiếp tục theo đuổi mợ Ba.
- Con chào mợ Năm.
Út Na cố tình nói thật to khi thấy mợ Năm từ đằng xa đi tới, như đánh động cho hai người trong kia biết đường mà chuẩn bị.
Uyên và Như ở bên trong thì giật mình. Hai người nhìn nhau cười vội vàng, dạy chỉnh lại đầu tóc, nhanh chóng xếp lại mền gối rồi đi ra mở cửa.
Mợ Năm lúc này cũng chậm rãi đi đến. Cái điệu bộ ưỡn ẹo làm Út Na thấy ngứa mắt.
- Làm gì mà chào từ xa vậy, nói to thế em bé giật mình.
Mợ Năm xoa xoa cái bụng phẳng lì của mình. Ả mới phát hiện ra mình có thai nên chạy đi khoe khoang xíu. Tới phòng mợ Cả nhưng không gặp. Liền chạy sang khoe mợ Sáu trước rồi ghé chỗ mợ Ba sau. Ai ngờ mợ Cả cũng ở đây. Đúng là một công đôi việc.
- Nói vậy là có tin vui rồi đúng không? Chúc mừng nha.
Như vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh để nói chuyện với mợ Năm. Uyên thì đứng hóng chuyện ké xem chị Như của cô đối phó với mợ Năm thế nào để mình còn học theo. Mợ Cả nháy mắt cho Út Na, nó bắt sóng với mợ rất nhanh, chạy vào lấy mấy cái tô của hai mợ vừa ăn xong giả bộ đem đi cất rồi chạy đi tìm mợ Ba. Nó và mợ Cả đều biết là mợ Năm chắc chắn sẽ ỷ thế có bầu bà đi sang tìm mợ Ba khoe khoang rồi sỉ nhục, cho nên nó lấy cớ đi ra ngoài tìm mợ đến trước để mợ Cả còn bảo vệ được mợ Ba của nó.
- Em mới biết thôi, trưa nay em ăn cơm mà ói quá trời. Tính đến tìm chị Cả xin ít kinh nghiệm bầu bí mà chị Cả không có ở phòng nên em ghé tìm em Sáu hỏi thăm, hôm qua em ấy phục vụ cậu nên chắc mệt đến mức bỏ ăn hai bữa liền.